Tag Archives: đồng nghiệp

Vòng tay học trò

Họ đến với nhau không có đám cưới rình rang, chỉ có mâm cơm đạm bạc ra mắt hai gia đình. Để làm được cái lễ nho nhỏ ấy, họ đã mất rất nhiều thời gian để năn nỉ, thuyết phục và cuối cùng là dùng “khổ nhục kế”. Kể ra, tình yêu của họ có lỗi gì đâu, có điều cái áp lực dư luận quá lớn đủ sức đè bẹp tất cả. Gia đình không cho họ đến với nhau, xã hội vùi dập nhân cách họ, cũng chỉ bởi hai người từng là cô giáo và học trò…

 

Vòng tay học trò - Tình yêu cô trò đẹp
Vòng tay học trò – Tình yêu cô trò đẹp

Năm đầu tiên cô đứng trên bục giảng thì cậu học sinh mới bước vào lớp mười. Ba năm làm chủ nhiệm, tình cảm của cô giáo trẻ và cậu lớp trưởng sôi nổi nhiệt tình vẫn giữ đúng mực. Đó chỉ là những buổi dã ngoại cùng tập thể lớp hay tụ tập ở nhà cô làm vài món vừa ăn vừa chơi. Trong mắt cô, cậu học trò như một người em trai nhỏ của mình nhưng đối với cậu, cô đã trở thành thần tượng. Trong tâm trí của người con trai mới lớn, cô hội tụ tất cả những gì chuẩn mực nhất: dạy giỏi, dễ thương, nhẹ nhàng, tâm lý…

Để rồi, sau khi tốt nghiệp cấp ba và theo học trung cấp công an, cậu vẫn đều đặn quay về thăm cô. Dù có điều kiện tiếp xúc với nhiều người con gái nhưng hình ảnh cô giáo không thể thay thế được trong tâm trí cậu. Trong hai năm cậu đi học, cô giáo vẫn miệt mài trên bục giảng, chưa có ý định đến với ai bởi dấu ấn mối tình thời sinh viên còn sâu đậm. Sau khi tốt nghiệp trung cấp và được phân công về công tác ngay tại thị trấn quê hương, cậu có nhiều thời gian gần gũi cô giáo.

Từ tình cảm cô trò giữa hai người dần dần nảy nở tình yêu lúc nào không hay. Nhưng khoảng cách bảy tuổi và xuất phát của mối quan hệ này khiến mọi người không chấp nhận. Ở cái thị trấn nhỏ ấy, những lời đồn thổi bắt đầu lan ra bởi sự hiếu kỳ. Cô lúng túng mỗi lần lên lớp khi đồng nghiệp và học trò nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngại. Đơn vị công tác cũng đôi lần góp ý về “chuyện cá nhân” của cậu. Mặc dù, tình yêu của họ đâu có vi phạm pháp luật hay đạo đức. Nhưng sự phản đối khủng khiếp nhất đến từ hai bên gia đình. Mẹ của cậu đã gặp và xỉa xói thẳng vào cô về tư cách đạo đức nghề giáo, dù trước đây, bà rất quý cô. Bố mẹ cô gầm gừ cả ngày, nào là “mất công nuôi ăn học, giờ lại đổ đốn ra đấy” nào là “hết người để yêu hay sao mà vớ cái thằng mới nứt mắt, lau mũi chưa sạch, chỉ đáng tuổi em mình”.

Trước gió bão dư luận, họ vẫn quyết định đến với nhau dù những buổi hẹn hò như hoạt động bí mật. Nhiều lần, cậu hét tướng lên rằng: “Việc gì chúng ta phải sợ, chỉ cần biết Tuân yêu Hằng là đủ rồi” và tự động viên nhau. Cuối cùng, họ chọn cách mang thai trước để ép gia đình. Tất nhiên, hai bên đồng ý một cách miễn cưỡng, cứ thế, họ dọn về chung sống với nhau…

Giờ đây, con trai của hai người đã chập chững biết đi, chuyện cũ trôi dần vào quá khứ, mọi người thậm chí không còn nhớ câu chuyện tình của họ từng gây xôn xao một thời. Bởi người ta đã quen với cảnh đầm ấm hạnh phúc của gia đình họ trong ngôi nhà mới xây ở đầu thị trấn…

Có lẽ tôi đã sai!

Tôi thầm nghĩ là đồng nghiệp với nhau có gì không đúng thì nói thẳng với nhau cũng là giúp nhau sửa đổi ấy thế mà lại đi than thở sau lưng tôi, thì lúc nào người mới cũng nhiều sơ xuất và không có kinh nghiệm phải không.

Tâm trạng tôi lúc này có thể nói không còn từ nào diễn tả trọn nỗi buồn trong tôi. Tôi một cô gái khá may mắn khi được một cô giáo giỏi nổi tiếng nhận làm học trò. Tôi thấy vui lắm nhưng cũng cảm thấy trách nhiệm nặng nề đặt trên vai mình, lỡ làm không tốt sẽ làm phụ lòng cô, lỡ mà mình sơ sót sẽ khiến cô buồn, nói chung tôi chỉ biết cố gắng và cố gắng.

Nhưng niềm vui, niềm động lực trong tôi đã dập tắt ngay khi mới ngày đầu tôi đi làm về, tối đó tôi nghe nhỏ bạn cùng phòng, cũng là em gái họ của bạn trai tôi đang thực tập ở đó về kể cho tôi nghe hình như mấy chị trong công ty không ai thích tôi hết, hôm nay lúc ăn trưa nghe mấy chị bàn tán nói chung không tốt về tôi, tôi nghe thấy mà lòng nặng trĩu, tôi có cảm giác mình bị tổn thương.

Có lẽ với các bạn đó là một chuyện bình thường hết đỗi bình thường nhưng với tôi nó là điều tồi tệ nhất, tính tự ái trong tôi trỗi dậy tôi thấy xấu hổ khi đối diện với nhỏ vì nhỏ cũng đi thực tập mà lại được yêu mến hơn tôi trong khi tôi đi làm hết sức bình thường mới có một ngày mà bị nói than mệt này nọ.

Tôi thầm nghĩ là đồng nghiệp với nhau có gì không đúng thì nói thẳng với nhau cũng là giúp nhau sửa đổi ấy thế mà lại đi than thở sau lưng tôi, thì lúc nào người mới cũng nhiều sơ xuất và không có kinh nghiệm phải không, tôi gần như muốn khóc thật sự là muốn khóc khi nghe những lời đó. Tôi đã gửi mail cho cô xin nghỉ vì tôi thấy trong cùng một chỗ làm mà không hài lòng về nhau như thế sẽ không có động lực để mình tiếp tục đâu.

Nhưng mà cô đã nói tôi rằng công ty không bao giờ có chuyện đó xảy ra, vì nội quy công ty là thế, tôi tin cô nhưng tôi cũng vẫn buồn không lẽ nhỏ nói sạo tôi. Cô gọi tôi tới để hỏi nhỏ cho rõ nhưng tôi biết khi tôi đến đồng nghĩa với việc nhỏ sẽ bị ảnh hưởng sau này, tôi không muốn vì tôi mà làm ảnh hưởng tới nhỏ, nhất là khi nhỏ có quan hệ anh em với bạn trai tôi.

Tôi thấy buồn lắm khi nhỏ giận hờn tôi trách tôi đã nói ra, nhỏ mắng tôi không chơi với tôi nữa, tôi thấy có khi mình đã sai rất nhiều, nhỏ nói đúng tôi chỉ nghĩ cho bản thân tôi thôi chỉ biết tự ái của bản thân mà không nghĩ tới ảnh hưởng của nhỏ. Nhỏ hằng ngày phải tới công ty, nhỏ không  muốn mới đi thực tập mà gây định kiến với người ta, nhưng có lẽ trong lúc đó tôi hơi mất bình tĩnh mà đã nói cho cô biết, tôi thấy tôi ngốc lắm tôi không biết bình tĩnh sẽ hỏng hết mọi chuyện, có lẽ trong tôi luôn thiếu đi từ “ nhẫn”, một từ tôi cần phải cố gắng sửa đổi để có được nó.

Tôi biết giờ tôi có xin lỗi nhỏ cũng không tha lỗi cho tôi đâu, vì tôi đã làm nhỏ bị ảnh hưởng, tôi thật sự thấy mình đúng là kẻ chuyên gia gây rắc rối, là một kẻ chị suốt ngày sợ người này nghĩ sai về mình người kia nghĩ không đúng về mình. Nếu cuộc sống cứ sợ thế này thế kia thì sao tôi thành công được phải không.

Sau lần này tôi biết tôi đã học được một bài học vun đắp cho từ nhân nhưng đánh đổi cho nó là một tình bạn tôi đã có hơn ba năm qua, nhưng thật sự nhỏ đã không hiểu tôi.

Theo tâm sự của Thi Vũ

Trót dại trao ‘cái ngàn vàng’ cho đồng nghiệp

Tối tôi đến gặp anh để xin nghỉ việc. Sau khi trò chuyện, anh bảo tôi nên tìm nhà nghỉ mà ngủ vì phòng trọ đã khóa cửa, rồi anh ngỏ ý vào cùng để trò chuyện, và tôi đồng ý. Sau đó “chuyện ấy” đã xảy ra.

Tình công sở
Tình công sở – Ảnh minh họa

Tôi và anh cùng làm việc chung với nhau, anh ấy là người hướng dẫn tôi trong công việc. Từ chỗ thường xuyên trao đổi công việc, chúng tôi cũng hay trò chuyện về cuộc sống, quan điểm tình yêu, song cả hai người vẫn giữ khoảng cách đúng mực.

Tôi gặp vấn đề về gia đình và cuộc sống, lại thấy mình không có năng lực tiếp tục làm việc nên gặp anh để xin nghỉ. Tối đó, khoảng 9h30, nghe tôi bày tỏ sự tình, anh hỏi thăm và động viên rồi chúng tôi quay sang nói chuyện về cuộc sống và mọi thứ. Nửa đêm anh hỏi tôi đêm nay ngủ ở đâu, tôi trả lời phòng trọ đóng cửa rồi và nói “anh về nhà đi, để em kiếm chỗ nào ngủ hoặc đi ngắm Sài Gòn đến sáng cũng được”.

Anh ấy khuyên tôi nên vào nhà nghỉ mà ngủ, rồi ngỏ ý muốn vào cùng để trò chuyện. Tôi đồng ý, và chuyện gì đến cũng đến, cả hai đã “vượt rào”. Sau đêm đó, anh ấy không nói gì mà cứ im lặng. Tôi cũng im lặng, cho đến giờ vẫn không biết nên làm gì và giải quyết như thế nào nữa. Có phải tôi đã nảy sinh tình cảm với anh ta không?

Thảo.

Ngoại Tình Vì Chồng Bất Lực

Tôi và bạn trai của mình yêu nhau được hơn 3 năm. Có thể tôi nói các bạn chẳng tin, nhưng đúng là chúng tôi giữ gìn cho nhau thật. Hai đứa cũng làm với nhau đủ mọi trò của những đôi yêu nhau, trừ mỗi… “chuyện ấy”.

Ngoại tình vì chồng bất lực
Ngoại tình vì chồng bất lực – Ảnh minh họa

Cứ khi cả hai chúng tôi đều thấy nóng người lên thì người yêu tôi lại dừng lại. Anh bảo rằng anh nghĩ cho tôi. Vì tôi đã bảo anh tôi muốn giữ gìn đến lức cưới nên anh tôn trọng điều đó. Tôi biết đó là quyết định rất đúng, nhưng thực lòng tôi cũng rất lo lắng, vì bạn bè tôi bảo: Yêu nhau mà không thử trước rất dễ có thể sau này không hòa hợp. Mà chuyện sex làm một phần vô cùng quan trọng trong hôn nhân… Thế là sau khi cùng nhau ký vào đơn đăng ký kết hôn, tôi “bật đèn xanh” để cùng anh vượt qua ranh giới mà chúng tôi đã cố gắng kìm lại bấy lâu nay.

[sam id=”2″ codes=”true”]

Lần đầu tiên của tôi vô cùng tệ hại. Có lẽ vì tôi căng thẳng quá, hay do anh đã chịu giữ quá lâu mà tôi hụt hẫng đến độ chẳng cảm thấy gì cả. Anh thì không nhận ra điều đó. Anh nghĩ rằng thế là tốt với tôi rồi. Tôi tự nhủ, lần sau sẽ ổn hơn. Nhưng những lần sau đó vẫn chung một kịch bản, và kết quả còn tệ hại hơn: Quá chóng vánh và quá vụng về! Tôi bắt đầu hoảng khi ngày cưới cận kề. Tôi đi tìm thông tin về căn bệnh “chưa tới chợ đã tiêu hết tiền” của cánh đàn ông để cố gắng khắc phục. Nhưng mọi thứ như phản lại tôi vậy, tôi càng cố gắng chủ động, dùng mọi cách để kìm hãm sự hưng phấn của anh, bồi bổ cho anh đủ thứ, nhưng đâu vẫn hoàn đó. Điều khổ sở nhất là tôi không thể nói với ông chồng sắp cưới của tôi rằng anh bất ổn, vì anh vốn là người rất hiền lành, ít giao thiệp, với tôi cũng là lần đầu tiên của anh.

Tôi còn phải giấu anh xem phim nóng để có thể biết người ta làm điều đó với nhau thế nào. Nếu chồng sắp cưới của tôi biết tôi thất vọng về anh, chắc anh sẽ khổ sở lắm mà tôi thì không muốn vậy. Càng xem phim, càng đọc trên mạng nhiều, tôi mới càng vỡ lẽ ra là chúng tôi đã quá ngờ nghệch về chuyện tình dục, hay nói đúng hơn, kiến thức về chuyện ấy của hai chúng tôi đều là con số không! Đôi lần tôi rón rén đề cập đến chuyện vợ chồng, anh mắng ngay là tôi ấu trĩ và ngốc nghếch. Anh bảo đó là chuyện hoàn toàn bản năng, phải tự nhiên mới tốt chứ đừng có hi vọng sẽ tác động được bằng những chiêu trò này kia. Anh còn cảnh cáo tôi đừng có học đòi từ những đứa bạn sexy và bệnh hoạn! Càng gần ngày cưới, tôi càng hoang mang. Mỗi lần gần anh, tôi lại cảm thấy đơn độc và tủi thân. Đến mức khi anh đã thỏa mãn rồi, tôi âm thầm trùm chăn tự ve vuốt để giúp bản thân mình. Chỉ muốn ứa nước mắt.

Tôi nhìn mấy cô gái khác lả lơi với tụi đàn ông trong bar mà thấy thèm khát. Tôi như bị thiêu đốt khi một anh chàng đồng nghiệp đẹp trai ôm riết lấy tôi, vòng tay quanh eo và trượt xuống đùi tôi. Đã quá lâu rồi, tôi không biết ôm một người đàn ông lạ, và tôi như bị kích thích tột độ khi cảm nhận thấy sự hưng phấn ở anh ta. Tôi không biết đêm đó tôi đã uống bao nhiêu, nhưng tôi say thật sự. Tất cả còn lại trong đầu tôi lúc ấy chỉ là khao khát muốn được yêu đương, muốn quên đi cảm giác tủi hổ và bất lực với người đàn ông sắp gắn bó với tôi cả cuộc đời…

Tôi tỉnh dậy trong phòng khách sạn với anh đồng nghiệp đêm qua ở bên cạnh. Tôi thấy đau đầu, thân thể rã rơi, nhưng tôi nhớ rõ mình đã có một cảm giác hưng phấn chưa từng trải qua đêm qua, chắc chắn là với người đàn ông này. Anh ấy đang nhìn tôi, cười thích thú khi thấy tôi đang ngơ ngác. Anh bảo: “Em tuyệt quá đi mất, em biết không?” Lần đầu tiên có người nói với tôi như thế. Chúng tôi nói chuyện một chút, anh lấy nước, gọi đồ ăn cho tôi. Khi tôi bình tĩnh lại, anh bảo rằng đêm qua tôi rất say, nhưng tôi đã có một đêm hết mình, đầy hứng thú. Chúng tôi đã làm chuyện ấy không chỉ một lần. Tôi thấy xấu hổ, chưa bao giờ tôi với chồng sắp cưới nói chuyện với nhau tự nhiên như vậy. Tôi cay đắng nghĩ rằng suốt 3 năm yêu nhau, chồng tôi hình như chỉ biết yêu tôi như một gái bé bỏng, dễ thương, cần được nâng niu và gìn giữ. Nước mắt tôi chảy xuống một cách không kiểm soát, và anh đồng nghiệp thì không ngần ngại hôn lên má tôi, chặn những dòng nước mắt nóng hổi. Tôi không kiềm chế được nữa, chúng tôi quấn vào nhau, hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn đam mê và cuồng nhiệt. Thân thể tôi bị tung hứng đến rã rời trong vòng tay anh, tôi bị điều khiển, và thật bất ngờ là tôi đáp lại nồng nhiệt, ăn ý. Tôi nhận ra mình như được lột xác, tôi hiểu thế nào là cảm giác thăng hoa, thỏa mãn tột độ trước một người đàn ông mạnh mẽ, ham muốn như anh…

Tôi trở về nhà, như một người khác sau chuyến công tác. Tôi không đủ mạnh mẽ để chia tay với chồng sắp cưới. Chúng tôi đã cưới nhau và tôi chấp nhận cuộc sống ấy, một cuộc sống tình dục tạm bợ và hoàn toàn chỉ là “fake”. Tôi vẫn vờ lên đỉnh mỗi khi cùng chồng. Tôi vẫn khen ngợi anh và thấy an ủi phần nào khi mắt anh lấp lánh hạnh phúc. Nhưng tôi lén lút với một cuộc sống khác, những buổi gặp gỡ ban trưa với anh đồng nghiệp nóng bỏng. Với chồng, tôi từ tốn, nhu mì bao nhiêu, thì với anh đồng nghiệp, tôi đòi hỏi và bạo liệt bấy nhiêu. Nhiều đêm, tôi vẫn mất ngủ, thấy đầu óc miên man và chán nản với cuộc sống hai mặt. Tôi vừa muốn dừng lại, nhắm mắt chấp nhận cuộc hôn nhân với người chồng tử tế mà tôi đã chọn, nhưng lại không thể ngăn được những ham muốn quá mạnh mẽ len lỏi trong đầu mình. Dù hiểu rằng việc này chẳng đi đến đâu, nhưng tôi không biết phải làm sao nữa. Mong mọi người hãy giúp tôi!

 

Chồng say nắng đồng nghiệp

Lúc mình bệnh nằm bệt, con không ai lo, anh vẫn đủ tinh thần và gan dạ để điện thoại tâm sự cùng cô ấy suốt đêm. Và thật đau đớn, ê chề khi chính cô ấy điện thoại nói với mình trước ngày cưới rằng “chị hãy từ bỏ anh, để anh có cuộc sống mới”.

Anh làm nghề xây dựng, vốn một nghề không mấy tiếng được xem là chung thủy với gia đình, nhưng 12 năm yêu và cưới nhau tôi tin và rất tin anh là người đàng hoàng biết lo cho gia đình. Nhưng cuộc sống không ai biết được chữ ngờ, nhất là trong cuộc sống gia đình. Bởi tôi đã quá tin vào anh và quá tự tin nghĩ rằng anh là một người đàn ông chung thủy, để bây giờ đứng trước sự thật phũ phàng này, tôi không biết mình phải làm gì và làm như thế nào.

Anh đã và đang say nắng với người khác, người đó lại là một cô gái làm chung công ty với anh và chuẩn bị có chồng. Trước đây, khi có công việc bận, thỉnh thoảng anh vẫn về muộn nhưng bây giờ thường xuyên về lúc mình đã cho con đi ngủ, và vẫn với bài nói quen thuộc rằng việc công ty nhiều quá. Bữa cơm với gia đình ít dần. Mình đã nghi ngờ theo dõi và sự thật đã rõ, anh đã lừa dối mình để có những cuộc điện thoại sáng, trưa, chiều, tối với cô ấy, cả tháng 30 ngày không sót một ngày.

Anh đã dối mình và trốn tránh trách nhiệm khi con đau bệnh để có những cuộc đi riêng café với cô ấy và còn nhiều nhiều hành động dối lừa nữa. Thậm chí lúc mình bệnh nằm bệt, con không ai lo, anh vẫn đủ tinh thần và gan dạ để điện thoại tâm sự cùng cô ấy suốt đêm. Và thật đau đớn, ê chề khi chính cô ấy điện thoại nói với mình trước ngày cưới rằng “chị hãy từ bỏ anh, để anh có cuộc sống mới”.

Bằng sự bình tĩnh, mình đã gặp cô ấy nói chuyện rất từ tốn và lịch sự, rằng coi em như em gái, hãy thành thật kể lại chuyện giữa em và anh ấy. Mình bảo cô ấy hãy sáng suốt mà cư xử đúng mực, vì em cũng chuẩn bị đám cưới, hành động của em như vậy để mục đích gì. Làm như vậy người thiệt thòi vẫn chính là em, bởi đàn ông thì thường tham lắm, chỉ muốn thêm mà không muốn bớt đâu. Cô ấy nói lại với mình rằng “em và anh ấy quý mến nhau, đã có lúc em rất muốn dừng lại, nhưng em không hiểu sao em lại có những hành động như vậy”.

Chồng mình đã xác nhận có chuyện đó nhưng lại nói rằng không làm gì quá cả, biết được giới hạn và vẫn dừng đúng lúc. Giờ mình như người sống giữa cái chết, mình thật sự cảm thấy xấu hổ, tủi nhục và đau đớn khi biết rằng bấy lâu nay mình vẫn hy sinh tất cả vì anh, mình đã một mực tin tưởng anh và yêu anh hết mực.

Giờ đây, thực sự là mình không thể tin chồng nữa, mình cảm thấy sợ sống trong sự dối trá của anh đã dành cho mình, bởi rõ ràng anh đã sai mà vẫn còn ngụy biện. Không tin chồng và luôn bị dằn vặt bởi những hành động đó, nhưng mình nghĩ đến chia tay thì lại rất thương con, con mình vô tội và sẽ thiệt thòi rất nhiều nếu bố mẹ chúng chia tay. Mình không biết phải làm gì bây giờ?

Minh Hiếu

Cô đơn giữa chốn đông người

TT – “Người ta thấy cô đơn nhất là khi nào? Sự cô đơn có đồng nghĩa với hai chữ “một mình”?” – Hồng Phúc, một nhân viên văn phòng, tự vấn bản thân và cũng mong tìm ra câu trả lời trên blog của mình. Continue reading Cô đơn giữa chốn đông người

Khi trẻ mẫu giáo “nghiền” ca khúc tình yêu

(Dân trí) – Không phải do thiếu bài hát thiếu nhi mà do cách dạy nhạc ở trường còn khá đơn điệu, chưa tạo được sự thích thú cho trẻ và không đủ sức để “lấn át” dòng nhạc người lớn sôi động mà trẻ có thể tiếp xúc mọi lúc mọi nơi. Continue reading Khi trẻ mẫu giáo “nghiền” ca khúc tình yêu

Những công việc giúp bạn dễ tìm thấy tình yêu

(Dân trí) – Theo một thống kê của trang Monster.com trong năm 2010, 35% số người tham gia cho biết họ có mối quan hệ lãng mạn ở công sở và 12% cho biết họ đã kết hôn với đồng nghiệp của mình. Continue reading Những công việc giúp bạn dễ tìm thấy tình yêu

Sao Việt bật mí bí quyết hạnh giữ gìn hạnh phúc

Cùng nghe nhạc sĩ Lưu Thiên Hương, Trọng Đài, diễn viên Quế Hằng, Lan Hương tâm sự về tổ ấm của mình. Continue reading Sao Việt bật mí bí quyết hạnh giữ gìn hạnh phúc