Tag Archives: yêu

Quen và yêu nhau nhưng mẹ người yêu không cưới

Tôi và anh quen biết nhau cũng đuoc 2 năm trong 1 nhóm hội bạn. Nhưng suốt thời gian đó chúng tôi chỉ là bạn . Anh năm nay 31 tuổi còn tôi 27 tuổi . Sau thời gian anh và tôi có người yêu nhưng rồi một thời gian cả 2 chia tay người yêu, tôi chia tay trước.

Thế rồi sau những lần đi chơi bóng rổ cùng nhau cả 2 phát sinh tình cảm thế là chúng tôi yêu nhau hiện tại cũng mới chỉ có 4 tháng chính thức là người yêu của nhau nhưng về tính cách hay mọi thứ chúng tôi đã hiếu quá rõ về nhau trước đó. Tình yêu đẹp, rồi về nhà ra mắt họ hàng hết rồi vì xác định lấy nhau . Nhưng 1 vấn đề không tốt đó là mẹ anh không cho chúng tôi kết hôn năm nay trong khi năm nay tôi 27t , mẹ anh sợ 2 đứa với mức lương không cao lum cả 2 gộp vào cũng dc tầm 8, 9 triệu thuận lợi gia đình đã mua nhà chung cư cho anh như vậy chúng tôi không phải thuê nhà. Mẹ a nói sợ 2 đứa không lo liệu được rồi khổ, muốn đợi thời gian nữa cho anh ổn định công việc vì anh mới vào nhà nước không lâu. Còn cũng để chúng tôi tìm hiểu nhau thêm vì mới yêu mà. Gia đình tôi thì lo con gái vì tuổi lập gia đình, sang năm kim lâu không cho lấy.

Chúng tôi đang đấu tranh và cố gắng thuyết phục gia đình. Nhưng có vẻ mẹ anh rất cương quyết, anh không dám trái ý mẹ vì bit đó cưới xin cũng gần gia đình lo kinh tế mà . Mặc dù anh và mẹ anh không hợp nhau, cãi nhau suốt. Anh nói nếu không được anh qua nhà nói chuyện với mẹ tôi để mẹ tôi hiểu và xin phép cho tôi và anh năm sau lấy. 2 đứa nghĩ vấn đề này mệt mỏi suy nghĩ, tôi và anh đều yêu nhau không ai muốn buông tay nhau vì lý do như vậy, bây giờ tôi không biết làm sao nữa mong chuyên gia tư vấn giúp tôi .

Tôi cám ơn!

Minh

Hãy để em ra đi!

Xin cứ để em ra đi 1 lần … chỉ 1 lần thôi !!! Em thề sẽ không đau đớn , không níu kéo bất cứ 1 thứ gì nữa !

– Sẽ có 1 tình yêu không bao giờ phai tàn , em sẽ yêu mãi , yêu anh mãi cho dù sau này trời đất có hoang tàn mưa nắng !!!

Nước mắt của em không có đủ tác dụng để em làm mình vơi bớt những nỗi buồn hình như đã quá quen thuộc ! Em không biết đến bao giờ lòng em mới nhẹ nhàng như cái ngày mà em chưa gặp anh !

 

Xin hãy để em ra đi
Xin hãy để em ra đi – Ảnh minh họa

 

Yêu anh là 1 quyết định khó khăn , và chia tay anh đó là 1 nỗi đau nặng nề ! Hình như tứ lúc yêu đến lúc chia tay là suốt 1 quá trình em cảm thấy mình hụt hẫng và sai lầm ! Em không biết phải trách cứ ai , số phận hay cuộc đời … hay là em phải trách chính mình đã không đủ nghị lực để yêu anh và không đủ mạnh mẽ để thoát khỏi cảm giác này !!!?!

Em ghét cái cảm giác này ! Ghét thật sự , vì em đã dối lòng mình , rằng em không buồn đâu ! Chia tay là hết ! Thời gian cũng hết ! Kỉ niệm cũng thế ! Nỗi đau cũng thế ! Rồi sẽ hết ! Chỉ 1 chút thôi … cần 1 chút nữa thôi … cố gắng 1 chút nữa thôi … rồi sẽ hết … mọi thứ sẽ hết …

Thế sao giờ em lại nhớ quay quắt lòng … , lòng cứ mãi nghẹn ngào vì những kỉ niệm đã cũ , xót xa cho những lần em dại khờ vì tin vào tình yêu ấy ! Quá vụng dại và khờ khạo ,em hụt hẫng quá nhiều , mất mát quá nhiều … mất hết luôn lòng tin 1 con người …

… đã thế thì em xin … xin anh hãy để cho em rời xa … , vì chắc thế thì lòng anh sẽ quên được em nhẹ nhàng , và em đây còn chút tự tôn của người con gái !!! Chút tiếc nuối của người rồi cũng sẽ qua … sẽ chẳng còn nhiều nhung nhớ đâu anh , đớn đau thì cũng thế … , anh chỉ phải chấp nhận 1 nỗi đau khi chia tay , còn em … em đã phải chấp nhận nhiều thứ … nó không đơn giản chỉ là nỗi đau … hay là 1 sự thiệt thòi … ,nó là cả 1 quá trình em yêu anh theo kiểu cô độc !!!

1 mình em quan tâm …

… 1 mình em biết … , 1 mình em buồn … , rồi cũng chỉ 1 mình em hạnh phúc …. , tự 1 mình em …

Em không dùng ” lẻ loi ” để diễn tả nó , em sẽ dùng từ 1 mình … vì 1 mình em , em sẽ cô độc hơn nhiều … không cần anh đâu , cũng chẳng cần nữa anh nhắc nhở , chẳng cẩn nữa anh ân cần … chẳng cần nữa anh yêu thương !!! Một mình em cũng đã quá đủ đau đớn em tự gây ra cho mình , chẳng cần thêm anh chà xát cho nó thêm phần xót xa đâu anh !!! Em biết phải làm đau mình thế nào để cảm thấy vừa đủ cho em và vừa đủ cho anh ! !

Chỉ cần 1 điều nơi anh , 1 điều nhỏ bé … chỉ xin anh đừng như thế … đừng níu kéo như thế … đừng van xin như thế … đừng yêu em như thế nữa … , thì chắc rằng em sẽ bớt đau hơn … ! Em đã tự dối lòng mình rằng , anh chỉ yêu 1 mình em , chỉ em , riêng em … mãi mãi … Nhưng không , và chắc chắn là không , cho dù trước kia , bây giờ hay sau này … Nhưng em vẫn thế , em không biết điều gì đã làm cho tình yêu của em không hề thay đổi … vẫn 1 cảm giác ấy … ! Em đã tha thứ quá nhiều , che lấp quá nhiều … thậm chí em đã giả dối chính anh và chính em , em không biết em làm điều đó vì điều gì … vì anh , vì em … hay vì tình yêu này ! Nhưng mọi cố gắng của em dường như là vô nghĩa … , đến tận bây giờ , em ko biết mình đã cố gắng tất cả vì những điều gì … , vì yêu anh … hay vì em sợ em mất anh ?!

Nhiều lần em cố nhìn … trong mắt anh , trong em hờn ghen dấu kín ! Em chẳng biết vì sao mình yếu đuối như thế ! Đôi lúc em gục ngã , gục ngã thật sự , muốn  buông xuôi …buông xuôi tất cả …

… nhưng không , em không làm được , em cứ níu kéo , cứ tự van nài mình … chẳng hiểu vì sao , chẳng hiểu vì cái gì … chỉ biết em như 1 con ngốc , đem nỗi đau dấu kín đến tận lòng … , chẳng ai biết , chính em cũng chưa từng biết là mình đã đau như thế !

Lúc này đây … em chỉ cần anh , cần anh 1 chút thôi …

Cần anh quan tâm

Cần anh ân cần

Cần anh hò hẹn

Cần anh lãng mạn

Cần anh nhớ nhung

Cần anh chăm sóc

Cần anh đợi chờ

Cần anh mong mỏi

Cần anh tìm kiếm

Cần anh khao khát

Cần anh yêu thương

Cần anh nhẹ nhàng

Cần anh ngọt ngào

chỉ cần … chỉ cần anh 1 chút , 1 chút thôi , để em thôi hờn ghen với những tình yêu khác … , chỉ cần anh 1 lần như thế !!! Nhưng giờ thì hết rồi , ko cần nữa , chẳng cần nữa … mọi thứ là vô nghĩa , cho dù anh có hơn thế 1000 lần , thì anh vẫn là anh , vì em đã ko còn yêu anh trong tình yêu này nữa ! Bây giờ em sẽ yêu anh ở 1 tình yêu khác , tình yêu này chỉ 1 mình em thôi … , em sẽ không hận anh đâu , thề đấy ! Chỉ nhớ anh thôi , những nỗi nhớ nhung này sẽ nhẹ nhàng theo năm tháng … , lòng em rồi sẽ nhẹ nhàng hơn ! Chỉ cần em biết cố gắng , 1 chút thôi , cố gắng thêm 1 chút nữa … 1 chút nữa thôi …

… để rồi thật sự em cũng chẳng biết mình đang phải cố gắng vì những gì ! Em không còn cảm giác rõ ràng nữa rồi ! Biêt đến bao giờ em quên … , biết đến bao giờ em mới thôi nhung nhớ …

Quanh đây , vẫn còn đâu đó những kỉ niệm của những ngày ta yêu nhau … , em ra đi , thế mà nỗi nhung nhớ cứ trào dâng , nước mắt cứ tràn mi … , rồi em cũng chẳng biết mình phải làm gì nữa để thôi xót xa …

Trưa nay phố xa đầy nắng , riêng em với con đường vắng !

Em không hiểu vì sao ngày xưa em yêu câu hát này đến thế ! Chắc có lẽ vì ngày đó em còn 1 mình … , bây giờ thì khác  …

bây giờ thì em biết … biết rằng anh chỉ là những lời hứa ! Lời hứa , ừ thì cũng chỉ là lời nói được thốt ra …

… biết thế …

vẫn biết thế … , vẫn biết mây trời bay là bay đi mãi , vẫn biết anh chẳng như … lời anh đã hứa …

Thế mà em đã nhiều lần ngu ngốc , tin đến dại khờ ! Chắc anh sẽ chẳng thấy được nỗi đau cứ nhói lên mỗi ngày trong tim này …

Dặn lòng sẽ không khóc , hứa nhé !

một cái gì rớt xuống tay lạnh buốt .

Mưa ư !?

-Không phải !

Là nước !

Ừ thì nó là nước đó !

– Sao nó mằn mặn vậy em ?!

Không … không … không thể nào , người đã từng nói cảm xúc trong em đã chai sạn rồi mà … sao lạ vậy ?!… Em cũng ko biết nữa , nhưng có 1 cái gì đó len vào tim làm em rơi nước mắt , em thề là em ko muốn khóc …

có giọt nước mắt nào mà ko như vậy …

Nếu em buồn ?!?!

Chẳng biết , mỗi khi buồn em sẽ khóc … em sẽ soi gương mình trong trái tim … lắng nghe em … lắng nghe những gì em suy nghĩ … vì em biết đâu ai hiểu em được như chính em …

Rồi em sẽ tự mình xót thuơng cho nỗi buồn của em , an ủi nó … khóc cho nó hay cho em ???

-Cho em

Vì em biết nỗi buồn có cho đi thì cũng chẳng ai dám nhận ! Thôi thì gói lại thật đẹp rồi thả giữa đời cho gió cuốn đi .

Rồi em sẽ tự mình xót thuơng cho nỗi buồn của em , an ủi nó … khóc cho nó hay cho em ???

Nếu em buồn ?!?!

rồi thời gian sẽ cuốn trôi đi tất cả , như con sóng cuốn đi những dấu chân đã in hằng trên cát , như cơn gió sẽ lấy đi chiếc là vàng tàn úa của mùa thu để lại cho cây 1 sự đơn độc vô bờ bến …

… phai nhòa ….

… thì tất nhiên thời gian sẽ làm mẩt đi trong em những gì ngọt ngào , những gì đau đớn … đã từng có trong em … dù cho mai đây ai đi bên anh đến cuối cuộc đời … dù cho anh … anh đang tâm xé … xé nát tim em … Dù có ước … có ước ngàn lời , có trách 1 đời … cũng đã muộn rồi … Tình ơi ! Dù sao đi nữa … xin vẫn yêu anh …

… và dù sao đi nữa thì em cũng đã …

Nhưng anh ơi ! Em xin anh …

… cho em níu kéo lại bàn tay anh …

… 1 chút thôi … để rồi người sẽ bỏ em đi … mãi mãi … rồi tất cả cũng sẽ rời xa em , bạn bè , những kỉ niệm … , anh … tình yêu cũ … và cả em nữa … chính em … sẽ bỏ ta đi như nhưng dòng sông nhỏ , ôi những dòng sông nhỏ … lời hẹn thề là những cơn mưa …

Nhớ không anh , những lần ta bên nhau dưới những cơn mưa nồng nàn , giờ thì phố ấy , góc ấy … mình em … chỉ mình em …

Thôi thì anh về đi … , em sẽ  ko ra phố nữa … lòng này đã tan hoang như ô cửa gió lùa …

… Thôi trả lại anh … trả lại hết những yêu thương của ngày xưa … trả lại cho anh chút luyến tiếc cho những phút đắm say vội vàng … trả hết … trả hết cho người … trả luôn mắt môi nụ cười … trả lại anh những nỗi đau đã từng cào xé em trong lồng ngực … trả lại luôn những ngỡ ngàng của những ngày đầu tiên ..

vì em ngỡ …

Ngỡ …

… ngỡ răng ta đến với nhau chỉ vui chơi qua đường … thế thôi !

… ngỡ những lúc quá muộn sầu tìm nhau cho quên nỗi đau … ngỡ rằng những phút đắm đuối vụng dại rồi ta cũng sẽ quên mau … nhưng anh ơi đến bây giờ em mới biết …

… Biết rằng rồi bắt đầu từ đây với em là những chuỗi ngày dài chờ đợi nỗi đau qua mau … biết đến lúc chỉ còn mỗi 1 mình … trong đêm … thức trắng .. rồi nước mắt em rơi … vì em biết … em … đã trót yêu rồi !

Không lẽ …. ko ! MÀ em biết tất cả chỉ thế thôi … thôi em xin trả lại anh … trả lại anh tình yêu cuối cùng đã tan vỡ … trả lại … trả lại anh tình này !

Vợ mê facebook, ngại “yêu” chồng

Chỉ vì facebook mà vợ tôi quên luôn cả trách nhiệm làm vợ với chồng. Mỗi khi tôi động vào người là cô ấy kêu mệt…

Vợ mê facebook quên chồng
Chỉ vì facebook mà vợ tôi quên luôn cả trách nhiệm làm vợ với chồng. Mỗi khi tôi động vào người là cô ấy kêu mệt…

Tôi chưa bao giờ tâm sự chuyện riêng của mình lên báo chí hay các trang mạng xã hội. Nhưng thời gian gần đây tôi cảm thấy buồn và bức xúc quá, tôi quyết định viết lên đây những dòng này để xin ý kiến độc giả.

 

Vợ chồng tôi cưới nhau được 3 năm, có con 2 tuổi. Từ sau khi làm đám cưới, chuyện “vợ chồng” của chúng tôi đều diễn ra rất đều đặn, vợ tôi cũng không mấy khi từ chối đề nghị “yêu” của tôi, nhìn chung tôi cảm thấy hài lòng về khả năng tình dục của cô ấy.

Nhưng thời gian gần đây vợ tôi bắt đầu thay đổi, khoảng 1 tháng nay cô ấy đi làm về muộn. Về đền nhà thì lại chúi đầu vào chiếc điện thoại chơi facebook. Nói như mọi người bây giờ là vợ tôi ăn facebook, ngủ facebook.
Đi làm về, là cô ấy bật facebook trên Iphone rồi chat với bạn bè. Ăn cơm xong, cô ấy không dành thời gian xem ti vi hay chơi với bố con tôi như mọi khi mà giao con cho ô sin và bà ngoại, chạy ngay vào giường nằm mở facebook ra và cười một mình. Cô ấy cứ như vậy cho đến 11-12 giờ đêm, có hôm đến 1 giờ sáng mới đi ngủ. Thế mà sáng dậy, cô ấy đã lại mở facebook trên điện thoại để xem.
Ừ thì thôi, đi làm cả ngày đây cũng là cách để vợ giải trí, thư giãn, nên tôi cũng chưa có ý kiến gì. Chỉ có điều, vì facebook mà cô ấy quên luôn cả trách nhiệm làm vợ với chồng. Mỗi khi tôi động vào người vợ thì cô ấy càu nhàu, kêu là cô ấy vừa mới đi ngủ, để yên cho cô ấy ngủ để mai còn đi làm. Tính tôi thì hay tự ái, và cũng không muốn cưỡng ép vợ, nên thôi luôn. Nhưng nói thật là tôi rất bức xúc, vì nếu cô ấy thức muộn do công việc đã đành, đằng này thức muộn để chơi facebook.
Tình trạng này đã kéo dài cả tháng nay làm tôi cảm thấy mệt mỏi và ức chế vô cùng. Tôi đã nhắc nhở cô ấy nhiều lần, nhưng vợ tôi chỉ nghe rồi bỏ đấy, không thực hiện. To tiếng cãi vã thì ngại với mẹ vợ, vì mẹ vợ tôi đang ở với vợ chồng tôi để phụ ô sin chăm cháu, mà im lặng thì không chịu nổi.
Bây giờ tôi không biết phải làm cách nào để vợ quên facebook và quay lại chăm sóc chồng con nữa.
Dương

Phát ngán vì chồng chỉ nhắm tịt mắt khi “yêu”

Vợ chồng tôi lấy nhau đã 5 năm. Thời gian chung sống tuy chưa nhiều nhặn gì, nhưng tôi đã bắt đầu thấy ngán ngẩm. Nỗi ngán ngẩm ấy xuất phát từ những bất hòa trong chuyện “chăn gối”. Nói ra thật hổ thẹn, nhưng suốt 5 năm kề môi sát má, tôi chưa 1 lần cảm nhận được đủ đầy và trọn vẹn ý nghĩa của 2 từ “cực khoái”.

Phát ngán vì chồng nhắm tịt mắt khi yêu
Phát ngán vì chồng nhắm tịt mắt khi yêu
Trước khi kết hôn, tôi và anh ấy đã có hơn 2 năm tìm hiểu. Chúng tôi thuộc thế hệ đầu tiên của 8X, nên vẫn rất nâng niu, gìn giữ cái ngàn vàng trước hôn nhân. Hồi ấy, tôi và anh yêu nhau chân thành, mộc mạc và rất đỗi trong sáng. Ngoài những lần tình tứ ôm hôn, “chuyện ấy” chưa từng xảy ra. Tôi cứ nghĩ bo bo giữ gìn là điều đáng quý và đáng tự hào trong quan hệ nam nữ. Giờ nghĩ lại mới thấy mình dại. Giá như cứ thử nếm trải 1 vài lần, có lẽ tôi sẽ sớm phát hiện ra thói xấu ấy của chồng mà chỉnh sửa cho anh hoặc là dứt khoát chia tay cho đỡ khốn khổ như bây giờ.

Ông xã tôi đang giảng dạy môn Vật lý bậc học phổ thông. Có lẽ môi trường công tác đã ảnh hưởng phần nhiều tới tính cách khô khan, nguyên tắc của anh ấy. Sự khô khan không chỉ thể hiện trong cách ứng xử hằng ngày mà còn len lỏi vào tận phòng ngủ.
Ngay đêm tân hôn, tôi đã có cảm giác hụt hẫng mất vui vì cách thể hiện của chồng mình. Anh ấy lóng ngóng, vụng về như kẻ ngốc. Thậm chí, màn dạo đầu chẳng có chút thi vị gì ngoài những nụ hôn. Chính tôi là kẻ phải dẫn dắt chồng từ đầu chí cuối. Dẫu biết rằng, khi “yêu” các cặp đôi có thể mở hoặc nhắm mắt tùy theo ý thích và thói quen của mình, nhưng cứ nhắm tịt mắt như chồng tôi chắc là “hàng hiếm”. Tôi rất muốn trao gửi tình cảm qua ánh mắt với anh, muốn thăm dò để cảm nhận được trạng thái hưng phấn của anh qua đôi mắt, dù chỉ là mở hé. Nhưng mọi hy vọng của tôi chỉ là con số không. Đôi khi, sex với người chỉ nhắm tịt mắt như anh khiến tôi thấy mình thật thảm hại, nói đúng hơn là thấy mình quá nhẫn tâm như đang cưỡng hiếp, bắt nạt chồng.
Suốt từ ấy đến nay, ông xã tôi vẫn không từ bỏ tật xấu của mình. Phải chăng tôi quá lấn át lúc “lên giường” nên vô tình đẩy chồng vào thế bị động. Lâu dần, anh ấy đâm lười nhác, đâm uể oải và có tâm lý nhắm mắt làm cho xong chuyện. Hay là do anh ấy không hứng thú với chuyện này, nên biểu hiện tiêu cực như thế?… Có quá nhiều câu hỏi dằn vặt tôi suốt từng ấy năm trời. Nhưng tôi chưa 1 lần nói chuyện rõ ràng với chồng về điều ấy. Chỉ lúc nào cực bức xúc, tôi mới vặn hỏi vài câu, nhưng đáp lại, anh ấy chỉ trả lời qua chuyện bằng những lý do thật “chuối mắn”, nào là: “Anh thích thế!”, hay: “Mở mắt thao láo thật vô duyên!”…
Cuộc sống chăn gối của chúng tôi dần nhạt nhẽo, vô vị. Có tuần, tôi chả thèm hứng thú với “chuyện ấy”, vác gối sang phòng khác để ngủ. Mẹ chồng lên thăm, thấy cảnh vợ chồng tôi hờ hững như vậy, cụ rất phiền lòng. Nhưng tôi không thể giải thích và không biết giải thích thế nào cho cụ hiểu. Vin vào chuyện ấy, mẹ chồng liền suy diễn ra: “Cái thứ con dâu không ra đàn bà nên tới giờ bụng vẫn lép kẹp”.  Tôi đã quá quen với những lời sỉ vả kiểu ấy, nên không mấy bận lòng. Chỉ có điều sức chịu đựng của con người có hạn, tới lúc không nhẫn nhịn được nữa, tôi sẽ nổ tung cho “ba năm rõ mười”.
Nhưng có 1 sự thực đau lòng mà tôi không lý giải nổi là chồng mình biểu hiện nhạt nhẽo, vô vị lúc “lên giường”, nhưng hễ trông thấy cô gái trẻ trung, xinh đẹp nào ngoài đường là mắt lại sáng tưng, tỏ ý thèm thuồng hèn mạt. Nếu học sinh của anh ta trông thấy cảnh ấy, chắc chẳng thể yêu quý, kính trọng nổi thầy giáo mình.
Đã nhiều lần, tôi đọc được thông tin, rằng cuộc sống vợ chồng sẽ mặn nồng và bền lâu nhờ sự hòa hợp trong chuyện “gối chăn”. Quan niệm ấy thật đúng với hoàn cảnh của tôi khi này. Nếu không tính tới nỗi bức xúc lúc ân ái với chồng, có lẽ tôi vẫn yêu anh nồng nhiệt như thời xưa. Nhưng chỉ cần nghĩ đến cảm giác chán chường ấy, tôi lại muốn buông xuôi mọi chuyện. Thời gian này, tôi sống hờ hững vô cùng – không ham mê công việc, không buồn để tâm tới chồng, không thu vén nhà cửa. Nỗi quạnh hiu vì chưa con cái lẫn cảm giác tủi hổ, bức xúc lúc “lên giường” khiến tôi muốn nói lời chia tay với ông xã mình.

Lời bàn
Nhiều quý ông có tâm lý ham hố cái mới. Dù đã kết hôn và có cuộc sống gia đình khá hạnh phúc, nhưng hễ trông thấy những cô gái xinh đẹp ngoài đường hay bạn gái của người khác là trong họ lại rạo rực 1 cảm giác mới mẻ, muốn chinh phục. Nếu lấy phải những anh chàng “có mới nới cũ” như vậy, tốt nhất người vợ nên tự làm mới hình ảnh của mình 1 cách hợp lý để đem lại cảm giác thú vị, tránh nhàm chán cho đối phương.
Riêng nỗi ấm ức trong chuyện “giường chiếu” cũng không quá nghiêm trọng như bạn vẫn nghĩ. Thói quen nhắm tịt mắt khi “yêu” của ông xã bạn thực ra chỉ là 1 thói quen như anh ta đã bộc bạch. Nếu chưa tin lý do ấy, bạn hãy mạnh dạn trò chuyện với chồng và chia sẻ mọi nỗi bức xúc bấy lâu của mình. Trò chuyện sẽ giúp 2 người hiểu rõ về nhau và cùng tìm ra giải pháp hợp lý để thắp lửa phòng the.
Bạn nên chủ động tìm hiểu thông tin qua sách báo để khai thông tư tưởng cho chồng, dẫn dụ anh ấy vào cuộc “yêu” sao cho thật thoải mái và tự nhiên. Nếu chồng bạn bằng lòng và tự nguyện sửa đổi thói quen ấy, bạn nên hỗ trợ tích cực cho ông xã bằng chính tình cảm chân thành và sự nhiệt tình của mình.
Lấy nhau đã 5 năm chưa có con cũng là 1 vấn đề khá nghiêm trọng, khiến cuộc sống lứa đôi kém lửa. Nhân lúc này, bạn hãy tích cực vận động chồng cùng đi khám sức khỏe tiền sinh sản để tìm ra nguyên nhân. Đương nhiên, chữa trị về sinh lý chỉ là 1 phần, quan trọng nhất, tâm lý của cả 2 phải thực sự thoải mái và hòa hợp. Có vậy, nỗi bức xúc bấy lâu trong bạn sẽ được giải tỏa.

Tình yêu ơi, chết từ bao giờ?

Em nói từ lâu em không cần thiết tình yêu này nữa, tình yêu có cũng được, không có cũng chẳng chết chóc gì. Em đã bước ra khỏi giấc mơ đó từ lúc nào vậy, thì ra tình yêu đã chết tự bao giờ. Mình quen nhau ở trường dự bị, không lẽ tình yêu cũng là dự bị như mọi người nói. (Ha) Continue reading Tình yêu ơi, chết từ bao giờ?

Chồng không xứng đáng với tình yêu của Hoa

Nếu anh ta là người trọng tình như thế thì hãy trọn tình với một người, còn khi ăn ở với hai người thì anh ta không thể là người trọn tình như đang cố chứng minh, thể hiện. (Mai)
>Chồng tôi dự định có con với vợ cũ Continue reading Chồng không xứng đáng với tình yêu của Hoa

Hy vọng tìm được tình yêu sau ly hôn

Tôi 28 tuổi và đã ly hôn 5 năm khi con tôi mới 2 tháng tuổi. Tôi cũng như Thùy sống trong dằn vặt khổ sở, cho tâm hồn trống trải của mình. Tôi vẫn có hy vọng sẽ có tình yêu nữa, khi có tình yêu thì mọi thứ sẽ được giải quyết rõ ràng không phải đau đầu đâu mà. (Lan Anh)
>Chới với sau ly hôn Continue reading Hy vọng tìm được tình yêu sau ly hôn