Tag Archives: sống

Sống là sống cho chính mình

Tâm sự của một bạn gái khi nhìn thấy cô bạn học thời cao đẳng cực khổ vất vả vì sống thật tốt với chồng và gia đình chồng mà quên đi bản thân đang hi sinh mình và con nhỏ.

 

Sống trên đời cần có một tấm long - Ảnh minh họa
Sống trên đời cần có một tấm long – Ảnh minh họa

 

Tôi có một cô bạn thân hơi kém may mắn vì ngoại hình không được bắt mắt lắm. Cô ấy sống giản dị và rất rất tiết kiệm. Học đại học xa nhà ở tỉnh với giá nhà trọ đã 400.000/ tháng, chia với 2 người bạn nữa mà tính luôn tiền ăn rồi sách vở… Cô ấy gói gọn với 600.000 hàng tháng chị cung cấp (ba mẹ lớn tuổi không có thu nhập). Đó là cuộc sống cách đây 6 năm, thời ấy vật giá chưa cao như bây giờ nhưng không ít hơn bây giờ bao nhiêu.

Cô ấy học không xuất sắc nhưng khá trong lớp. Khi tôi biết với cô ấy, cô ấy còn là một cô gái rất nhút nhát và ngây thơ chỉ biết học. Quãng thời gian ba năm cao đẳng dài không dài ngắn không ngắn nhưng cuối cùng chúng tôi cũng ra trường. Mỗi đứa một lối rẽ công việc. Ba mẹ không cho tôi lên Sài Gòn vì sợ tôi vất vả, chật vật nên tôi đành xin việc ở tỉnh nhà. Vì khi còn đi học tôi vốn rất linh hoạt trong việc đi làm thêm nên kiếm một công việc văn phòng tèn tèn với tôi không có gì khó dù không đúng chuyên ngành. Bạn tôi kém may mắn hơn dù thành tích học tập cao nhưng không có ngoại hình và kinh nghiệm nên khó xin việc hơn.

Định mệnh đẩy đưa thế nào cô gặp được anh – người chồng hiện tại dù không đẹp trai cũng khá lớn tuổi nhưng cô yêu anh nhiều. Cô bắt đầu nghe lời anh sắp xếp mọi thứ. Ngày anh mở quán cà phê với sự giúp sức của gia đình, cô cũng nhiệt tình giúp đỡ anh vì anh vẽ ra đó là tương lai cho anh và cô. Anh hứa trả cô lương tháng gấp rưỡi tôi, tôi cũng mừng thầm cho cô. Nhưng nào ngờ khi quán đi vào hoạt động, anh lấy cớ quán mới mở còn khó khăn mấy tháng liền cô không được lãnh lương. Công việc thì làm từ sáng sớm đến tối khuya dù anh bảo cô là quản lí nhưng cô quản hết từ phục vụ, pha chế, dọn dẹp…

Được một thời gian cô có thai, đám cưới diễn ra để hợp thức hóa cái thai đó. Anh vẫn đi sớm về khuya, cô vẫn thay anh quản lí quán dù doanh thu mẹ anh giữ. Rồi cũng đến ngày cô sinh con. Chưa được ba tháng thì mẹ chồng bảo thương cháu nhớ cháu nên bắt về. Mà nào ai giúp cô khi con còn nhỏ, mà công việc nhà cô làm đều đều, chiều lại bị kêu ra quán. Con khóc thì ông nội không cho dỗ bảo nó sẽ nhỏng nhẽo mà đứa bé mới được ba tháng. Đến tháng ăn dặm lại bắt ăn gạo lức rồi uống nước 5 thứ đậu nấu lên… Nhìn đứa trẻ suy dinh dưỡng đến tội vì có được mẹ chăm sóc tận tình đâu.

Thương cô ở nhà không có thu nhập nên khi biết có chỗ tuyển việc làm tôi gọi cô ngay. Nhưng cô lại bảo để hỏi ý kiến chồng và khi thấy anh không vui thì cô đành từ chối công việc ấy.

Tôi chua xót thay cho cô. Chưa bao giờ tôi thấy cô xấu vì thật sự tâm hồn cô rất đẹp. Cô làm tất cả vì yêu chồng mà lại quên mất cách yêu mình. Cô xem đó là sự hy sinh nhưng người ta lại xem là nghĩa vụ. Mỗi chiều cô tất tả dọn quán và lo cho đứa con ở nhả thì chồng cô thảnh thơi đi chơi với lí do anh phải lo chuyện lớn hơn. Dù nhiều lần khuyên cô nhưng cô chỉ im lặng tôi biết cô một phần vì thương con thương chồng, phần vì nghĩ đến ba mẹ già nhưng cuộc sống là sống cho chính mình. Phụ nữ phải chủ động về kinh tế, phải mạnh mẽ bình đẳng thì đàn ông họ mới coi trọng.

Nhìn đứa bé 19 tháng mà ngồi chưa vững hỏi sao không bồi bổ cho nó cô bảo không thể làm sai ý mẹ chồng. Tôi biết khi có gia đình thì mẹ chồng con dâu là vấn đề nan giải, nhưng thử hỏi khi đó là sức khỏe con mình mà cô cũng im lặng. Những lúc như vậy chồng cô đâu? Sống mà không có quyền quyết định, sống mà lệ thuộc thì đó có phải là sống? Đời người sống chỉ một lần thì hy sinh mà không hạnh phúc có đáng không?

Tâm sự Hoàng Ngân

Bình yên bên sóng

Mỗi lần ra biển, nhìn dấu chân in trên cát loang dần dưới từng đợt sóng, em hay lẩn thẩn nhớ những người từng bước qua trong cuộc đời mình.

Bình yên trước biển
Bình yên trước biển – Ảnh minh họa

Có người để lại đau thương tưởng như đem cả trái tim và hơi thở của em mà đi, có người dùng dằng luyến tiếc, có người tưởng như vẫn còn đâu đó ở một ngăn sâu thẳm trong tâm hồn …

Em nhớ sân trường những chiều muộn hoàng hôn loang trên tóc và hoa điệp vàng dưới chân. Cô bạn thập thò cười lém lỉnh đòi quà mới trao thư. Những cánh thư mà chỉ nghĩ đến thôi em vẫn còn thấy lòng mình như một cánh điệp chao xuống trong làn gió. Cậu bạn cao gầy đeo kính đứng từ xa không dám nhìn, em bước qua nghe cả hai đều lặng đi một nhịp thở mà sao tim vẫn đập rộn rã …

 

Đã nhiều năm rồi, em vẫn tủm tỉm cười mỗi khi nghĩ đến mối tình gà bông “thầm lặng” đúng nghĩa của mình, chưa một lần nào ai dám nói với ai câu gì, chỉ ngượng ngùng lén nhìn nhau. Để đến bây giờ, tình cờ tìm thấy facebook của người ấy, em ngỡ ngàng thấy một gia đình với mấy bé con nụ cười như những bông hoa hướng dương quay về phía mặt trời. Dường như đó là cuộc sống bình yên của một người khác hẳn, xa lạ chứ không còn là người em vẫn day dứt, đau đáu về những lời chưa kịp nói.

Sóng vẫn tràn lên mêng mang, ngoảnh đầu lại chỉ còn thấy trời và nước. Phía trước người đàn ông đang xây lâu đài cát, đứa bé con rối rít vẫy tay với em, gọi “Mẹ ơi mẹ ơi, bảo vệ lâu đài mẹ ơi!” Cái giọng non nớt vẫn còn ngọng líu ngọng lo. Người đàn ông ngước nhìn em mỉm cười. Từ đâu vọng về lời hát nghe thoảng nhẹ “Một chút lắng đọng sau ngày ồn ã, một chút bình yên trong tâm hồn … Bình yên một thoáng cho tim mềm, bình yên ta vào đêm …”.

Em đã thấy bình yên bên sóng…

 

THỦY ANH

Cuộc sống của em ngày một ý nghĩa vì có anh

Từ bao giờ em đã biết nghe lời anh, không bao giờ bỏ bữa, và uống sữa mỗi ngày. Từ bao giờ em đã biết đóng máy lúc 6h chiều thay vì 9h đêm để về nhà. Từ bao giờ những đam mê khô khốc về công việc và học tập dần thay thế bằng sự đam mê anh, lắng nghe hơi thở và trái tim anh dồn dập mỗi lúc bên em. (Hoàng Minh) Continue reading Cuộc sống của em ngày một ý nghĩa vì có anh

Không thể chấp nhận cuộc sống anh Hải vẽ ra

Chẳng có người phụ nữ có tự trọng nào có thể chấp nhận cái cuộc sống như anh đang vẽ ra cho chị Hoa cả. Anh nghĩ rằng chị Hoa chỉ cần chồng mình chu cấp đầy đủ về mặt kinh tế cho mẹ con chị ấy rồi muốn có con với ai, lấy thêm mấy vợ nữa cũng được à?
>Ly hôn chỉ là giải pháp cuối cùng chị Hoa à/ Chồng tôi dự định có con với vợ cũ Continue reading Không thể chấp nhận cuộc sống anh Hải vẽ ra

Châu nên xem lại cuộc sống của mình

Không ai khuyên người ta bỏ chồng hoặc vợ nhưng vợ bạn có đáng để bạn phải hy sinh như thế không? Người ta bảo: “Cuộc sống có bao nhiêu”, sao không làm cho mình được vui vẻ hạnh phúc chứ. (Ngoc)
>Tôi như thầy tu trên chiếc giường chung/Tôi như ni cô trong ngôi nhà của mình Continue reading Châu nên xem lại cuộc sống của mình

Thà chia tay sớm còn hơn sống trong hạnh phúc ảo

Trẻ con bây giờ rất thông minh và nhạy cảm. Con chị sẽ phản ứng thế nào khi biết người cha gương mẫu của mình đi “ăn vụng”, còn người mẹ đảm đang lại chọn “biết mà coi như không biết”. Liệu bé còn tin trên đời có hạnh phúc thật sự khi hạnh phúc gia đình bé chỉ là giả tạo?
>Tôi như ni cô trong ngôi nhà của mình Continue reading Thà chia tay sớm còn hơn sống trong hạnh phúc ảo

Cuộc sống rất phức tạp, Xuân nên cảnh giác

Chắc em cũng biết, trong cuộc sống hiện tại rất phức tạp, nếu em gặp được người xấu, họ có ý định khác với em, và để họ đạt được những gì họ muốn thì họ cũng không ngần ngại dùng những lời ngon tiếng ngọt để cám dỗ người khác. (Van Huy)
>Mối quan hệ nhạy cảm với thầy giáo Continue reading Cuộc sống rất phức tạp, Xuân nên cảnh giác

Kiều nên về Việt Nam sinh sống

Bạn có điều kiện về kinh tế, tại sao không trở về VN nơi bạn sinh ra và sẽ có một tổ ấm, là nơi bạn có thể quyết định cuộc sống. Hãy bỏ sang một bên những sĩ diện vì chẳng có bố mẹ nào muốn con mình phải sống không hạnh phúc bạn ạ! (Tuan)
>Chồng tôi có sở thích quái gở Continue reading Kiều nên về Việt Nam sinh sống

Kiều hãy tôn trọng cách sống của người khác

Mong bạn hãy suy nghĩ đúng đắn hơn, vì gay hay shemaile… vẫn là con người. Họ cũng có sở thích, có cách sống riêng, đó là quyền của họ, và bạn không nên nghĩ đó là quái gở. Không ai trong cuộc sống này có quyền bình phẩm, ngoại trừ họ vi phạm pháp luật. (Nguyen Truong)
>Chồng tôi có sở thích quái gở Continue reading Kiều hãy tôn trọng cách sống của người khác