Tag Archives: ngoại tình

Tình dễ tan trước ngày cưới

“Anh thật thất vọng, yêu nhau bao nhiêu năm mà em không biết anh là con người thế nào. Được, nếu em thấy anh không thể cho em một chỗ dựa thì hãy làm theo ý em: Hủy đám cưới”, Hải (27 tuổi) to tiếng với vợ sắp cưới khi hôn lễ chỉ còn một tháng nữa.

Hải và Hiền yêu nhau từ thời sinh viên. Lúc ra trường, mỗi người một công việc, tuy tính chất có khác nhau nhưng cả hai đều cố gắng dung hòa. Theo đúng dự tính, một đám cưới lãng mạn sẽ diễn ra vào cuối năm nay. Thế nhưng càng gần ngày cưới, Hải càng thấy khó chịu với tính nết “khó như bà đẻ” của Hiền.

“Không hiểu cô ấy nghe mấy cô bạn thủ thỉ gì mà dạo này bắt đầu hạnh họe, kiểm soát, ca thán tôi nhiều hơn. Đầu tiên là cách cô ấy ‘ dạy chồng’: ‘đàn ông khi yêu là thiên thần, lúc cưới là quỹ dữ’, sau này phải đưa hết tiền cho vợ, 7h phải về tới nhà, vợ nấu cơm thì chồng rửa bát… Tôi chỉ cười vì tôi vốn nghĩ lúc nào rãnh sẽ giúp. Vợ là người mình yêu thương sao có thể bắt cô ấy đầu tắt mặt tối, còn mình ngồi chơi được”, Hải chia sẻ.

Để có tiền mua váy cưới cho Hiền, Hải đã phải làm tăng ca cả tháng nay. Hôm qua, anh đi liên hoan kết thúc dự án với mấy anh em ở phòng, dù trước đó đã giải thích với Hiền song cô vẫn liên tục gọi điện, khóc lóc. Thương cảnh vợ sắp cưới ngồi chờ cơm, khi tàn cuộc Hải vẫn vòng xe qua phòng trọ của Hiền.

“Tôi vừa bước vào đã nhận được trận mắng té tát: ‘Anh đi đâu mà giờ mới về. Chắc định xả hơi trước ngày cưới chứ gì. Anh đưa điện thoại đây, đi với con nào mà không chịu bắt máy. Không cưới nữa’. Tôi nghe mà ức trong cổ họng. Từ ngày yêu Hiền, tôi chưa bao giờ tơ tưởng đến người con gái nào khác, thế mà cô ấy…”, Hải than.

Cho rằng bạn gái không tin tưởng mình, anh chàng không còn giữ được bình tĩnh quyết định giải thoát cho đôi bên. Anh không thèm dắt xe, đi bộ trong đêm về phòng. Hiền cũng không tin vào tai mình, khóc vật vã. Người bạn cùng phòng phải thức cả đêm canh chừng đề phòng cô gái làm liều.

Sắp làm cô dâu, nhưng Tiên (23 tuổi, Bắc Giang) cứ ngày một héo hon vì lo lắng. Chẳng ai còn nhận ra cô gái vui tươi thuở nào giờ biến thành bà già cáu bẳn. Ngày cưới đang dần tới mà cô thì liên tục muốn hoãn.

Như thống nhất từ trước, sau khi kết hôn Tiên sẽ về sống cùng gia đình chồng ở Xuân Đỉnh (Hà Nội). Cô dâu trẻ sợ không biết có đảm nhận được vai trò mới vừa làm vợ, làm dâu, vừa phải đi làm, lại phải chăm lo cho gia đình chồng. “Nhà mình có 4 thế hệ, chưa nói phải phục vụ cơm nước hằng ngày, rồi phải ‘đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên’. Nhất là mình sợ quan hệ mẹ chồng – nàng dâu xích mích. Nhà còn có chị dâu, ông bà già, trẻ nhỏ nữa, biết sao để điều hòa cho hết”, Tiên cho biết.

“Dù yêu anh xã vô cùng nhưng cứ nghĩ đến cảnh làm dâu, ở nhà người khác mà thấy khó chịu ghê. 23 năm sống tự do, quen được cưng nựng, giờ đùng một cái sang nhà người lạ ở, bảo sao chịu được. Nói với anh xã thì anh ấy bảo nhà nào chẳng là nhà, có anh bên em rồi còn lo gì nữa. Thương bố mẹ, nghĩ cho thân mình, lại nhớ lời chồng mà phát bực”, Tiên nói.

Tháng 11 này, Ngọc Thảo (24 tuổi, Thanh Hóa) – nhân viên một siêu thị ở Hà Nội sẽ về làm dâu nhà chú rể Quản (Nam Định) nhưng tâm trạng cô khá rối bời. Người vốn đã gầy yếu, vì lo cho đám cưới Thảo càng sụt cân hơn. Chỉ trong 3 tháng, Thảo bị sụt từ 47 kg xuống 42 kg.

“Em và anh đã lên kế hoạch sang tháng sau cưới, đã chụp hình, đặt nhà hàng, mua trang sức. Giấy mời cũng đã đâu vào đấy rồi nhưng không hiểu sao dạo này tính em rất khó. Trong đầu luôn có một nghi hoặc mơ hồ liệu sau cưới có hạnh phúc như bây giờ. Em yêu anh ấy, thậm chí hơn cả bản thân mình nên em sợ lắm”, Thảo nói.

Có lẽ chính vì thế, Thảo hay bắt bẻ, thử thách chồng sắp cưới hơn. Cô cũng đâm ra nghi hoặc, gần như ngày nào cũng soi điện thoại, facebook, mail của Quản. “Hôm qua, em hẹn anh đi gặp mấy đứa bạn thân đưa thiếp mời. Anh đến muộn chừng nửa tiếng. Em thấy mình như phát điên gọi điện ầm ĩ, chất vấn anh đủ điều. Nghĩ lại cũng thấy mình sai. Em thực sự không hiểu mình bị ma xui, quỷ khiến thế nào nữa”, Thảo sầu não.

Tai hại hơn mỗi lần giận dỗi, Thảo đều nghĩ đến chuyện sẽ hủy đám cưới, chia tay. Chỉ trong 3 tháng nay cô đã đòi hủy đám cưới 4 lần. Mỗi lần như vậy chồng sắp cưới của cô tức giận tím cả mặt, còn cô chỉ biết bưng mặt khóc.

“Những lần đòi hủy hôn anh xã toàn vùng vằng bỏ đi. Em thì lại nghĩ anh vô tâm, chỉ mình tha thiết, càng hờn giận hơn. Gần như đêm nào em cũng mơ thấy anh đang ở bên một cô gái, rồi ban ngày suy nghĩ không ăn uống được gì nên em mới sụt cân. Hôm qua bà mẹ chồng còn bảo gầy ngom thế thì đẻ đái gì, càng khiến em bực bội”, Thảo kể.

Theo nhà tâm lý Văn Thanh Sĩ – Tổng đài 1088, ông thường xuyên tư vấn cho các trường hợp cả nam, lẫn nữ muốn hủy đám cưới trước hôn nhân. “Khi yêu, cả hai đều vun vén cho tình yêu nhưng khi đã có một tờ giấy kết hôn hay ngày cưới đã định, nhiều người nhầm tưởng rằng tình yêu của họ cuối cùng có thành quả mà quên mất bồi dưỡng, vun vén. Nếu một trong hai người tỏ ra vô tâm, thờ ơ thì rất có thể sẽ đánh mất hạnh phúc chính trong thời khắc thử thách này”, chuyên gia nói.

Giai đoạn tiền hôn nhân là thời điểm nóng bỏng, quyết định hạnh phúc nhưng không ít người nhầm tưởng đây đã là đích của tình yêu mà thiếu đi sự cố gắng, dẫn đến tình cảm rạn nứt trong đúng giai đoạn này. Ảnh: Google Images.
Giai đoạn tiền hôn nhân là thời điểm nóng bỏng, quyết định hạnh phúc nhưng không ít người nhầm tưởng đây đã là đích của tình yêu mà thiếu đi sự cố gắng, dẫn đến tình cảm rạn nứt trong đúng giai đoạn này. Ảnh: Google Images.

Theo nhà tâm lý, gần bước vào lễ cưới, bao nỗi lo toan sẽ đè nặng lên những đôi trai gái. Đối với họ cuộc sống tự do trước đó và cuộc sống hôn nhân là hai thái cực hoàn toàn khác biệt, vừa háo hức lại vừa lo lắng. Tựu trung lại có 3 vấn đề lớn thường gặp phải trong giai đoạn này là do những bất đồng về tài chính, thời gian và sự nghiệp. Có thể trong giai đoạn yêu nhau, trai gái ít có thời gian cho nhau, hay sự nghiệp công việc của một trong hai không tốt…dù thế tình cảm của họ vẫn mặn nồng. Nhưng khi xác định cưới nhau rồi, ai cũng có chung tâm lý muốn người kia dành nhiều thời gian cho gia đình, liệu với mức lương như hiện tại người ta có thể lo cho hạnh phúc không. Họ dễ mất niềm tin vào nhau hơn.

Để tránh những lo lắng không đáng có này, các cặp đôi nên chuẩn bị sẵn tâm lý, kinh tế trước hôn nhân, dành nhiều thời gian cho nhau, tìm hiểu tâm sự của đối phương nhiều hơn. Hai bên gia đình thường xuyên qua lại, động viên con trẻ.

“Hơn lúc nào hết, hãy quan tâm đến đối phương nhiều hơn trong giai đoạn này. Thêm vào đó cũng phải chuẩn bị đầy đủ tư tưởng, tài chính và cả một kế hoạch trước khi quyết định đi đến kết hôn”, chuyên gia cho biết.

Phan Dương / Theo VnExpress

Ám ảnh vì chồng ‘bóc bánh trả tiền’

Mỗi lần đi cùng, thấy anh trêu những người con gái khác, tôi tủi thân và cảm giác như mình không được chồng tôn trọng. Khi gần gũi chồng, tôi lại càng thấy bị ám ảnh vì những chuyện anh đã làm.

Cách đây gần một năm, tôi vô cùng suy sụp và đau khổ khi vô tình đọc được tin nhắn của chồng hẹn hò với người con gái khác. Lúc đó tôi đang mang bầu cậu con trai thứ hai. Chồng đã van xin tôi tha thứ và nói rằng đó chỉ là trong lúc tôi mang bầu, chồng không dám gần gũi vợ vì sợ làm ảnh hưởng đến con trong bụng, nên đã mắc sai lầm bên ngoài. Chồng đã thề thốt rằng đó chỉ là “bóc bánh trả tiền” chứ không hề có chuyện tình cảm.

Lúc đó, tôi đã vô cùng đau khổ, tôi tưởng rằng mình không thể vượt qua nổi, nhưng rồi vẫn quyết định tha thứ cho chồng bởi tình yêu tôi dành cho anh quá lớn, hơn nữa tôi không thể để 2 đứa con của mình không có bố. Từ lúc lấy nhau anh cũng rất quan tâm và trách nhiệm với gia đình, rất yêu thương vợ con. Nếu như không phát hiện ra chuyện đó thì có lẽ tôi đã là người phụ nữ hạnh phúc nhất.

Mặc dù quyết định như vậy, nhưng từ đó đến nay, đã gần một năm trôi qua, giờ con trai thứ hai của tôi đã 6 tháng tuổi, mỗi lần gần anh là tôi lại cảm thấy uất nghẹn khi nghĩ đến cảnh anh ân ái với người khác.

Trước khi lấy tôi, chồng cũng là một người khá đa tình, tôi biết trước tôi anh đã yêu rất nhiều người nhưng cũng không muốn tìm hiểu chuyện cũ. Hơn nữa, chồng lại có tính hay trêu những người con gái khác ngay cả khi có sự có mặt của tôi.

Nhưng trước khi có chuyện kia xảy ra thì mỗi lần đi đâu, khi anh trêu những người con gái khác, mặc dù khó chịu lúc đó nhưng rồi tôi vẫn nghĩ đó là do tính cách của chồng chứ không có gì đặc biệt nên quên ngay. Nhưng từ khi có chuyện tôi phát hiện ra anh đã làm chuyện đó bên ngoài, mỗi lần đi cùng anh, thấy anh trêu những người con gái khác tôi thấy tủi thân và có cảm giác như mình đang không được chồng tôn trọng. Cộng với chuyện cũ làm cho lòng tin của tôi đối với anh càng ngày càng bị lung lay. Khi gần gũi chồng tôi lại càng thấy bị ám ảnh vì những chuyện anh đã làm.

Hay là vì quá yêu chồng nên tôi không thể vượt qua nỗi đau này, tôi thấy đau khổ và mệt mỏi, thường xuyên lên mục Tâm sự để tìm đọc xem có ai có hoàn cảnh như tôi, nhưng càng đọc tôi càng thấy buồn hơn. Tôi sợ rằng kéo dài tình trạng này tôi sẽ trở nên lãnh cảm. Tôi đã rất cố gắng không nghĩ đến những chuyện đau buồn ấy nhưng rồi lại không thể. Tôi luôn bị ám ảnh.

Soha

Ngã lòng trước em trai chồng sắp cưới

Ánh mắt, lời nói của anh làm tôi cứ run và cái cảm giác có cảm tình bắt đầu len lỏi trong tôi. Tôi nghĩ đến anh nhiều hơn chồng sắp cưới, khát khao yêu đương nguội lạnh ở người yêu ít dần nên tôi như kẻ ngu dại.

Tôi năm nay 25 tuổi, đang công tác tại một ngân hàng lớn. Công việc, thu nhập tương đối ổn định và tôi chuẩn bị kết hôn. Chồng tương lai của tôi hơn 3 tuổi. Anh với tôi quen nhau được 4 năm, và 4 năm ấy tất nhiên cũng như bao đôi tình nhân trẻ khác, yêu thương rồi giận hờn, nhưng tất cả chỉ là vu vơ, chúng tôi chẳng ai giận nhau lâu cả.

Anh là người dễ tính, sống hòa đồng, có lẽ thế mà ai cũng quý mến anh, cho rằng tôi với anh hợp nhau như thế thì cuộc sống hôn nhân sau này sẽ tốt hơn. Nhưng anh hiện tại 28 tuổi, không nghề nghiệp, không tiến thủ, và sở thích là chơi game. Tôi cũng như gia đình khuyên nhủ anh rất nhiều nhưng mọi thứ đâu lại vào đấy, anh bảo tôi cứ chăm chỉ làm kiếm tiền nuôi anh là ổn. Tôi với anh vì thế mà xa cách nhau hơn, ít tâm sự, tình yêu thiếu lửa.

Cứ thế, trong tôi lâu lâu lại nhen nhóm một suy nghĩ sẽ chẳng thể đến với anh. Môi trường làm việc của tôi có rất nhiều người đàn ông tốt, thành đạt và trẻ tuổi như tôi, nhưng tôi không tìm thấy sự đồng cảm và quan trọng là cảm xúc yêu đương trong họ. Tôi yêu anh, thực sự mà nói là như vậy, tôi nghĩ mình chấp nhận được điều như thế. Nhưng mọi thứ ở trên đời này không như tôi nghĩ.

Cũng trong thời gian quen anh, tôi thường xuyên về nhà anh chơi, mối quan hệ với gia đình anh rất tốt, bố mẹ anh rất quý tôi, anh có một chị gái và một người em trai. Tất cả đều hòa hợp, nhưng trớ trêu, người em trai ấy lại có tình cảm với tôi, tôi không hiểu là anh ấy mến tôi vì điểm gì, đó cũng là một người thanh niên trẻ, thành đạt và đã có gia đình. Anh ấy có tất cả, vợ đẹp, con xinh, vật chất đầy đủ, là niềm mơ ước của nhiều người.

Có lẽ vì tôi cũng luôn khát khao người chồng mình cố gắng hoàn thiện bản thân như anh ấy nên đã thần tượng quá thì phải. Ban đầu, tôi tuyệt đối tránh gặp anh, nhưng sau vì nhiều lý do khách quan mà chúng tôi thường chạm mặt nhau. Ánh mắt, lời nói của anh làm tôi cứ run và cái cảm giác có cảm tình bắt đầu len lỏi trong tôi. Tôi nghĩ đến anh nhiều hơn chồng sắp cưới, khát khao yêu đương nguội lạnh ở người yêu ít dần nên tôi như kẻ ngu dại.

Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có tình cảm với người có gia đình, ở đây lại là em trai chồng sắp cưới, thế mà lý trí của tôi đã lu mờ, tôi ngã vào lòng anh ấy một cách tự nguyện nhất. Sau lần ấy, tôi bứt rứt, cảm giác tội lỗi luôn đè lên tâm trí. Đối diện với chồng sắp cưới, đối diện với chính mình mà tôi thấy mình thật đê tiện. Tôi tự sỉ vả mình rất nhiều, nhưng tại sao trong con người tôi cứ hiện hữu hai con người ấy, một người tôi yêu, và một người cho tôi cảm giác được yêu. Mọi thứ cứ như thế diễn ra.

Bây giờ, tôi cũng không sẵn sàng, nhưng gia đình anh muốn chúng tôi kết hôn, sớm ổn định, có gia đình thì anh mới lo tu chí làm ăn. Tôi yêu anh, nhưng tội lỗi cứ đè nặng khiến tôi không biết phải làm sao. Tôi tự hỏi mãi, với những gì mình có, tại sao một phút chốc tôi lại yếu lòng và đánh mất mình như thế .

Các anh chị đi trước hãy thẳng thắn đưa ra lời khuyên giúp tôi nên giải quyết thế nào. Tôi cũng có ý nghĩ không tổ chức đám cưới này và lặng lẽ ra đi, nhưng quyết tâm và sự tiếc nuối còn níu giữ tôi lại. Cảm ơn mọi người đã nghe tâm sự của tôi.

Linh

 

Đêm qua anh đã làm gì?

Nhưng dù không muốn thì tôi cũng phải nghe. Thằng bé đã gần thôi nôi. Má nó vốn là ca sĩ ở quán đờn ca tài tử. Tôi lặng người trước lời thú tội này. Hóa ra anh cũng tầm thường như những người đàn ông đã lén lút ngoại tình, lừa dối vợ con.

“Sao bữa nay về trễ vậy anh?”. Thỉnh thoảng, tôi vẫn hỏi Thắng như thế khi anh về muộn. Chồng tôi cười: “Anh ghé qua nhà má thằng cu”. Biết anh đùa, tôi trêu: “Sao ghé thăm gì mà nhanh vậy?”. Anh lại nói: “Thì ghé thăm thằng cu chớ có thăm má nó đâu mà lâu?”.

Chỉ là chuyện nói đùa nhưng gần đây thấy bạn bè anh nhiều người vướng vào chuyện tình ái lăng nhăng, tôi đâm lo. Có lần, tôi đã nói rất nghiêm túc: “Từ nay đừng giỡn như vậy nữa. Em không thích đâu”. Nghe vậy, anh cau mặt: “Nói đùa thôi, em làm gì dữ vậy?”. “Em sợ cứ nói riết, nó lại hóa ra có thật thì nguy”.

Phụ nữ khóc

Tôi lo lắng là có lý do. Chuyện ba anh có vợ bé làm khổ mẹ anh, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, bà vẫn không tha thứ với lời trăn trối: “Tụi con để mẹ nằm riêng một mình…”. Tôi sợ “con nhà tông, không giống lông cũng giống cánh”, nhất là khi tôi chỉ sinh được 2 cô con gái. Biết được điều đó, anh bảo tôi: “Anh đã chứng kiến những đau khổ mà ba gây ra cho mẹ nên không bao giờ lặp lại điều đó với vợ con mình”.

Sau ngày mẹ mất, các em lần lượt đi lấy chồng, ngôi nhà ở quê không ai ở phải thuê người chăm sóc. Trước đây, thỉnh thoảng anh mới về. Cũng có khi, do bận việc làm ăn anh không về được thì tôi lại thay anh về thăm nom, thắp nhang cho ông bà. Mấy năm qua, chuyện vẫn bình thường như vậy.

Thế nhưng khoảng 1 năm trở lại đây, anh bỗng về quê thường xuyên hơn, hầu như tháng nào cũng về. Tôi thấy lạ nên hỏi thì anh nói: “Lớn tuổi rồi, tự dưng muốn quay về quê cho yên tĩnh. Với lại, anh cũng muốn về coi sóc nhà cửa, mồ mả”.

Nghe anh nói cũng có lý nên tôi không dò xét nữa. Cho đến lần gần đây nhất, anh vội vã về quê sau khi nghe một cuộc điện thoại. Tôi thắc mắc: “Anh mới về tuần trước mà? Có chuyện gì vậy?”. “À… ừ… Cái bờ kè bị sụp, anh phải về mướn xáng cạp đổ lại cho đầy…”.

Nhìn điệu bộ luýnh quýnh của anh tôi cảm thấy có điều gì đó không bình thường. Xế trưa hôm đó, tôi bảo con: “Má về nội có chút việc, dì út sẽ qua ngủ với tụi con. Mai má lên”. Con bé ngạc nhiên: “Sao hồi sáng má không đi cùng ba cho vui?”. “Má bận giải quyết mấy việc ở công ty”. Tôi trả lời cho con yên tâm.

Tôi về mà không báo cho anh. Đến nơi, thấy nhà cửa vắng hoe, mới 7 giờ tối mà con Tím, đứa bé chúng tôi thuê trông nhà đã đóng cửa đi ngủ. Thấy tôi, nó nói ngay: “Chú về tới tắm rửa xong là đi liền, không kịp ăn cơm”. “Chú đi đâu con biết không? Cái bờ kè bị sụp chỗ nào mà thím không thấy?”. Con bé trố mắt: “Ai nói cái bờ kè bị sụp? Cái bờ kè nhà mình làm chắc chắn như vậy, sao mà sụp được?”. Rồi không đợi tôi hỏi thêm, con bé nói luôn: “Chắc chú ra cái quán đờn ca tài tử ở ngoài Cầu Lầu. Ở đó có mấy con nhỏ hát hay lắm…”.

Cái quán mà con Tím nói là một quán nhậu. Ra đến nơi, thấy không khí xô bồ, tôi tần ngần không dám vào nên gọi điện cho anh: “Có chuyện này gấp lắm, em muốn hỏi ý kiến anh…”. Giọng Thắng tiếng được, tiếng mất: “Anh đang ở trong quán với mấy thằng bạn, ồn quá nghe không được. Để lát anh gọi lại”. Thắng dập máy. Chờ mãi không thấy anh gọi, tôi gọi lại và nói ngay: “Có một suất đi đào tạo ở Nhật, công ty cử em đi… ”. Giọng Thắng vẫn hụt hửi: “Chờ chút, để anh ra ngoài”.

Tôi cứ ngỡ sắp thấy chồng từ trong quán nhậu bước ra. Nào ngờ, tôi dán mắt mãi vào cửa quán mà chẳng thấy. Thế nhưng anh vẫn nói: “Rồi, anh ra ngoài rồi, em nói đi”. Tôi lặp lại vụ đi Nhật. Vừa nghe vậy, anh đã kêu lên: “Trời, em được chọn đi Nhật đào tạo à? Sướng quá rồi. Tội gì không đi…”.

Điều này hoàn toàn khác với Thắng trước đây. Hồi trước, mỗi khi tôi đi công tác, anh lại rầu rĩ, kêu than; thậm chí gọi điện cho giám đốc công ty đề nghị phân công người khác…

Tối đó, tôi chờ mãi trước cổng cái quán nhậu có đờn ca tài tử cho đến lúc quán đóng cửa mà vẫn không thấy chồng mình. Tôi về đến nhà đã 2 giờ sáng mà Thắng vẫn chưa về. Cả đêm tôi gần như không ngủ. Sáng sớm, tôi gọi điện, nghe giọng anh còn ngái ngủ: “Em gọi làm gì sớm quá vậy? Để anh ngủ chút nữa, tối qua nhậu về khuya…”.

Rồi anh vội vã cúp máy. Tôi không biết phải làm gì. Trong khi con Tím vừa quét sân vừa líu lo: “Mấy lần trước về, chú cũng đâu có ngủ nhà…”.

Tôi không chờ anh mà trở lên Sài Gòn với tâm trạng thật nặng nề. Đêm qua và những đêm trước đây, anh đã đi đâu, làm gì? Tại sao phải nói dối vợ con? Tôi đặt ra nhiều tình huống và thử giải quyết. Thế nhưng tất cả các tình huống đều làm cho tôi thấy bị tổn thương và đau lòng.

Có lẽ anh đã nghe con Tím nói lại chuyện tôi lặn lội về quê nên sau đó đã gọi điện cho tôi: “Anh xin lỗi… Chờ anh lên, anh sẽ nói tất cả rồi tùy em quyết định”. Tôi nghẹn lời: “Em không muốn nghe”.

Nhưng dù không muốn thì tôi cũng phải nghe. Thằng bé đã gần thôi nôi. Má nó vốn là ca sĩ ở quán đờn ca tài tử. Tôi lặng người trước lời thú tội này. Hóa ra anh cũng tầm thường như những người đàn ông đã lén lút ngoại tình, lừa dối vợ con.

Bất giác tôi muốn gào thét, cấu xé để giải tỏa sự đau đớn, tuyệt vọng, chán chường. Nhưng rồi, tôi chẳng làm gì cả, chỉ chua chát thốt lên: “Đồ dối trá!”.

Từ hôm đó đến nay đã gần 3 tháng. Tôi không thấy anh về quê nữa. Tôi tự hỏi, chẳng biết “thằng cu” như thế nào rồi? Nếu nó đúng là con của anh thì mọi chuyện đâu đơn giản chỉ là “nhắm mắt uống một chén rượu cay” như lời anh nói…

Nhưng điều quan trọng nhất là tôi không biết phải làm sao để tiếp tục cuộc hôn nhân của mình một cách bình thường. Trong hai chúng tôi, không ai đòi ly hôn nhưng tôi biết mình sẽ còn đau rất lâu trước sự thật này…

Phương Linh / GocTamSu.com

Đừng để ‘cơm nguội’ nhà mình thành ‘rau sạch’ nhà khác

Phụ nữ rất nhạy cảm, đừng để vợ bị tổn thương mà tìm kiếm những mối quan hệ bên ngoài. Đừng để cô vợ ngoan hiền chung thủy của bạn nằm trong vòng tay gã đàn ông khác. Lúc đói, họ ăn cái gì mà chẳng thấy ngon.

Mỗi cuộc hôn nhân, ngoài yếu tố hòa hợp về tinh thần, về tình cảm, tư tưởng, về nhận thức và văn hóa thì còn một yếu tố rất quan trọng nữa, góp phần làm tròn vẹn hạnh phúc, đó là tình dục. Đàn ông tìm kiếm những mối quan hệ ngoài luồng thông thường vì tình dục là chủ yếu, rồi mới tính đến những vấn đề khác. Phụ nữ thì ngược lại, họ thường ngoại tình để được sẻ chia, được quan tâm chăm sóc về mặt tình cảm và tinh thần trước. Tiếp theo, vì có tình cảm với người đàn ông đó, họ mới quan hệ tình dục cùng anh ta.
Chính vì vậy, không hiếm trường hợp sau khi no xôi chán chè, chàng quất ngựa truy phong, về với gia đình nhỏ, còn nàng cứ mãi nhớ nhung đau khổ, luyến tiếc, tự huyễn hoặc mình rằng “Anh ấy yêu thương mình thật lòng, chỉ vì hoàn cảnh nên mới bắt buộc phải rời xa mình”. Nhiều người đàn bà còn dại dột và ngây thơ đến mức muốn bỏ người chồng hợp pháp của mình để đến chung sống với bồ. Thế là các anh bồ sợ toát mồ hôi hột, nhanh chóng cao chạy xa bay.
Nói như vậy để thấy rằng, tình dục là một yếu tố rất quan trọng trong hôn nhân. Không có cuộc hôn nhân nào vẹn tròn hạnh phúc nếu một trong hai bên không được đáp ứng và thỏa mãn về chuyện tình dục. Mỗi khi lên giường, hai vợ chồng cứ ông chẳng bà chuộc, không hòa hợp với nhau, nằm duỗi thẳng cẳng ngủ đến sáng, hoặc quay lưng vào nhau mà ngủ, thì hôn nhân của bạn đang bước dần đến bờ vực của sự đổ vỡ, chỉ tồn tại theo kiểu duy trì mà thôi.
Gần đây, đọc những bài viết tâm sự của chị em phụ nữ, rằng “bị chồng bỏ đói “, “có khi cả tháng chồng cũng chẳng ngó ngàng”, “chồng thờ ơ”… tôi thấy hết sức thông cảm. Điều đó dẫn đến những hậu quả tiêu cực là đương nhiên. Nhu cầu sinh lý là nhu cầu sống của con người, như khi đói phải ăn, khi khát phải uống. Một người phụ nữ đã có chồng, đã được hưởng niềm hạnh phúc ái ân, rồi sau đó bị bỏ đói, khát khao và thiếu thốn sẽ dẫn người ta đến chỗ sa ngã.
Cô bạn thời phổ thông, cặp với một gã đồng nghiệp, từng nói rất thẳng thắn: “Chẳng nhẽ mình lại tìm trai gọi? Nên giải pháp là cặp bồ. Cũng chẳng yêu thương mặn nồng gì, nhưng gã ta biết cách làm tình, khi nào cần thì cả hai lại rủ nhau đi đâu đó, và thỏa thuận với nhau là không làm ảnh hưởng đến gia đình của 2 bên”. Nhu cầu được đáp ứng chuyện tình dục của phái nữ không chỉ là chuyện thỏa mãn sinh lý, mà còn là quyền lợi của họ. Nếu không, phụ nữ lấy chồng để làm gì? Chỉ sinh con thôi sao?
Nhiều phụ nữ sống quá buông thả, đặt sex lên hàng đầu, quên đi giá trị của bản thân, bỏ qua luân thường đạo lý, bất chấp tất cả chỉ để thỏa mãn nhu cầu xác thịt thì cũng đáng bị lên án và ném đá. Nhưng đàn ông cũng phải nhìn nhận lại vấn đề, bấy lâu nay họ vẫn tự cho mình cái quyền đi ăn “phở” mà bỏ quên “cơm” ở nhà, đi tìm “rau sạch” mà không hề nghĩ rằng vợ mình rồi cũng có thể sẽ trở thành rau sạch của một ai đó.
Tôi không cổ súy ngoại tình, cũng không ủng hộ chủ nghĩa tự do tình dục, lại càng không đồng tình với chuyện đàn ông đàn bà trở thành người thứ 3. Nhưng mỗi cá nhân trong cuộc cũng nên nhìn nhận lại vấn đề, xem mình đã làm đúng và làm đủ trách nhiệm, nghĩa vụ của mình hay chưa.
Nhiều người vợ hồi xuân, tìm mua đủ mọi phương thuốc, làm đủ mọi biện pháp để chồng lấy lại khả năng tình dục, nào là ngâm rượu dâm dương hoắc, rượu ong rừng, thúc giục chồng đi tập thể thao, tẩm bổ thịt chó, hải sản. Vậy các ông chồng may mắn có hiểu thông điệp của việc làm ấy là gì không? Trừ khi bị bệnh tật, trừ những trường hợp bất khả kháng, còn nếu không, nam giới nên chú ý quan tâm yêu chiều vợ. Vừa giữ hạnh phúc gia đình, vừa không góp phần làm băng hoại đạo đức xã hội.
Nếu có trục trặc gì đó về sức khỏe sinh sản, tình dục, hai vợ chồng nên trao đổi thẳng thắn với nhau để cùng tìm ra giải pháp. Lúc bên nhau cũng nên bày tỏ cho vợ/ chồng biết là mình muốn như thế nào, muốn anh ấy/ cô ấy làm ra sao để tạo được cảm xúc thăng hoa cho cả hai, làm gì và làm như thế nào để hòa hợp tối đa trong chuyện ân ái.
Dư luận ném đá những người đàn bà khát sex ngoài hôn nhân không có gì là sai, nhưng một nửa thế giới đàn ông cũng nên nhìn nhận lại quan điểm và trách nhiệm của mình về chuyện tình dục. Họ luôn là người nắm quyền chủ động, nên đừng hành xử với vợ theo kiểu ban ơn, miễn cưỡng.
Phụ nữ rất nhạy cảm, đừng để vợ bị tổn thương mà tìm kiếm những mối quan hệ bên ngoài. Đừng để cô vợ ngoan hiền chung thủy của bạn nằm trong vòng tay gã đàn ông khác. Lúc đói, họ ăn cái gì mà chẳng thấy ngon. Đừng để “cơm nguội” nhà mình thành rau sạch miễn phí của người khác.
Chanh Ngọt

Tôi vẫn không tin nổi khi tận mắt thấy chồng lên giường với em gái ruột của mình.

Cho tới giờ tôi vẫn không thể nào tin nổi đó là sự thật dù cho tôi đã tận mắt chứng kiến chồng mình lên giường với một người đàn bà khác. Nó sẽ là điều dễ tha thứ hơn nếu như người phụ nữ mà anh ta lên giường, người mà khiến anh ta phản bội tôi không phải là…em gái ruột của tôi.

 

Chồng lên giường với em vợ - Ảnh minh họa
Chồng lên giường với em vợ – Ảnh minh họa

Đọc trên báo tôi cũng thấy đâu đó có những mối tình anh rể và em vợ vụng trộm với nhau. Nhưng có nằm mơ tôi cũng không thể nào tin được rằng nó lại xảy đến với gia đình tôi.

Em gái tôi không phải là một cô gái có ngoại hình ưa nhìn. Mọi người thường nói có bao nhiêu cái khôn ngoan, giỏi giang và xinh đẹp tôi dường như được ưu ái tất cả còn em tôi thiệt thòi hơn. Nó tuy không xinh xắn nhưng bù lại vô cùng ngoan ngoãn và hiểu biết. Nhưng có lẽ vì vẻ ngoài không gây ấn tượng nên dù đã tới tuổi lập gia đình nhưng em ấy vẫn chưa có người đặt vấn đề tìm hiểu.

Khi tôi sinh đứa con đầu lòng, vì công việc quá bận rộn lại không có người đỡ đần nên tôi đã chủ động bảo em gái lên sống cùng. Từ ngày có em gái lên vợ chồng tôi được rảnh rang hơn nhiều vì em ấy rất hoạt bát và đảm đang. Có vẻ như mọi việc bận rộn trong nhà được em ấy giúp đỡ nên chồng tôi cũng bớt mệt mỏi hơn. Tôi thấy chồng có vẻ quý mến em gái mình nên cũng vui vì dẫu sao tình cảm anh chị thân thiết mọi người cũng dễ sống hơn.

Tôi bắt đầu thấy em mình ăn mặc diện dàng hơn.Tôi chẳng nghi ngờ gì điều đó mà ngược lại tôi thấy đó là một dấu hiệu đáng mừng. Trước đây tôi đã từng nhắc nhở em mình nhiều về chuyên ăn mặc nhưng em ấy đều không bận tâm. Nó luôn ăn mặc rất đơn giản và có phần quê mùa. Từ ngày đến sống cùng vợ chồng tôi em ấy có vẻ quan tâm đến ngoại hình nhiều hơn.

Tôi bắt đầu quay trở lại với công việc khi hết kì nghỉ sinh con. Mặc dù vậy, em gái tôi vẫn quyết định ở cùng vợ chồng tôi thêm một thời gian nữa với lí do: “Giúp anh chị thêm chút nữa”. Tôi lấy làm mừng vì có người đỡ đần thêm mình. Nhưng rồi, cái câu chuyện y như những lần tôi đọc được đâu đó đã xảy ra.

Tôi trở về nhà giữa đợt công tác bất thường. Những âm thanh lạ lùng phát ra từ căn phòng của hai vợ chồng tôi khiến tôi giật mình. Linh tính mách bảo tôi điều gì đó chẳng lành nhưng niềm tin trong tôi không cho phép tôi nghĩ về một điều gì đó khó chấp nhận. Tôi rón rén lần mở cánh cửa phòng. Tất cả những gì tôi nhìn thấy là cảnh tượng quần áo vất hỗn độn dưới đất. Trên giường, người đàn ông cuồng nhiệt yêu đương là chồng tôi, còn người phụ nữ cùng anh ta làm “chuyện ấy” không ai khác là em gái tôi.

Chúng tôi ngồi đối diện với nhau trong căn phòng. Tôi chẳng thể khóc nổi. Nếu đó là một người đàn bà khác chắc chắn tôi sẽ lao vào mà cào cấu, chửi bới và nguyền rủa. Nhưng đó lại là em gái tôi. Nỗi đau đó nhiều hơn gấp bội nhưng tôi lại chẳng thể tát nổi em ấy dù chỉ một cái. Chồng tôi ngồi thu lu trên chiếc ghế sofa, anh né tránh cái nhìn của cả tôi và em gái. Tôi hận anh ta đến tận xương tủy. Giá mà anh ta làm cái trò mèo đó với một người đàn bà khác thì tôi còn có thể giải quyết mọi chuyện dứt điểm nhưng ngay cả cái chuyện như vậy cũng là điều tôi phải mong ước.

Tôi đau đớn không biết xử lí vấn đề của gia đình mình ra sao?

Chuyện giữa họ xảy ra trong khoảng thời gian tôi vừa sinh con xong. Họ cuốn vào nhau như kiểu trải nghiệm một điều mới mẻ và thú vị. Em gái tôi nói nó thần tượng anh rể. Nó thấy anh rể thật tuyệt vời, còn chồng tôi im lặng không một lời giải thích cho hành động đốn mạt của mình. Tôi nhắm mắt cho qua mọi chuyện dù tim tôi đau nhói. Nhưng tôi còn có thể làm gì hơn, lẽ nào làm ầm lên mọi chuyện để rồi cả gia đình tôi sẽ phải đối diện với sự khinh bỉ tới nhường nào.

Em tôi về quê sống cùng gia đình. Đó là cách tốt nhất để quên đi mọi chuyện. Tôi nghĩ thời gian rồi sẽ làm cho mọi chuyện rơi vào quên lãng. Nhưng rồi khi tôi nhận được cuộc điện thoại của mẹ tôi gọi lên với giọng thì thụp, tôi chết đứng người. Bà nghi em tôi có bầu vì những biểu hiện của nó như phụ nữ tới thời kì thai nghén. Tôi rơi phịch chiếc điện thoại xuống nền nhà trong trạng thái thất thần.

Tôi vội vã về quê không quên mang theo dụng cụ thử thai để bắt em tôi làm. Và kết quả như một đòn giáng mạnh vào sức chịu đựng của tôi. Em tôi có thai thật. Tất nhiên tôi biết ai là cha của đứa bé. Tôi cười phá lên như bị điên trước nghịch lí đó.

Giờ đây tôi không biết nên làm gì với đứa bé vô tội trong bụng em tôi. Cái thai đã khá lớn và chắc chắn em gái tôi sẽ gặp những nguy hiểm nếu như em ấy cố phá bỏ. Đứa bé cũng không có tội nhưng nếu nó được sinh ra đời, đó thực sự là một trở ngại lớn với cuộc sống của chúng tôi. Gia đình tôi cũng đã đoán được ai là tác giả của bào thai đó. Mọi người bắt tôi bỏ chồng vì anh ta là người không ra gì khi làm thế với em gái tôi. Bố mẹ tôi còn nói nếu tôi không bỏ chồng, sẽ từ mặt tôi.

Tôi nên làm gì lúc này với nỗi đau và bi kịch của gia đình. Mọi thứ cứ chất chồng lên tôi khiến tôi như muốn đổ gục vì kiệt sức.

 

Nguồn: Eva

Cưới chồng khi đang mang thai con của người tình

Em biết chắc là con của Khoa. Khoa vui nhưng cũng buồn nhiều vì không thể ở cạnh chăm sóc em lúc này, em sắp lấy chồng rồi. Chồng sắp cưới là người vui hơn, anh lo lắng cho em từng miếng ăn giấc ngủ, viên thuốc dưỡng thai.

Em và chồng quen nhau hơn 8 năm. Anh là một người gia trưởng, anh không biết sự lãng mạn và rất cố chấp nữa. Nhưng không hiểu sao thời gian 4 năm trước, em yêu anh rất nhiều, suy nghĩ của em khi làm một chuyện gì đó cũng nghĩ về anh trước tiên. Em cũng biết rằng tình yêu của anh chỉ dành riêng cho mình em thôi, anh không bao giờ lăn tăn hay gợn sóng với bất cứ một cô gái nào, mặc dù anh hay trêu chọc em là “không có em thì anh còn thiếu gì người yêu”.

Em không vui, hay em giận dỗi thì anh tránh mặt vì không muốn cãi nhau với em, nhưng rồi anh cũng là người làm lành với em trước. Em trách anh sao không tặng hoa cho em vào những dịp lễ thì anh nói “mua hoa phí lắm, anh dắt em đi ăn hoặc mua quần mua áo cho em thì thiết thực hơn” nhưng rồi ngày lễ em cũng nhận được một bó hoa hồng đỏ ở góc bếp.

Em từng yêu anh rất nhiều, em biết anh sẽ là người chồng, người cha tốt, em chưa từng nghĩ sẽ có ngày phản bội anh, phản bội tình yêu của em. Vì vậy em đã dâng hiến hết tất cả từ tình yêu và thể xác của em cho anh. Chúng em yêu và sống với nhau hơn 8 năm. Anh không chán em, nhưng em lại thấy chán anh, em cảm giác mình thật sự không được thỏa mãn chính cái nhu cầu mà mọi người gọi là “cái đỉnh trong tình dục”, chưa bao giờ em cảm thấy thăng hoa thực sự.

Những cuộc yêu của anh và em trong 8 năm qua chỉ gói gọn trong một bài truyền thống, và không bao giờ có cái gọi là “khúc dạo đầu”, mỗi cuộc yêu cứ lặp đi lặp lại trong 5 phút. Lúc mới “yêu”, em cảm giác lạ nhưng rồi thì nhàm chán, và em cứ thế mà chịu đựng trong 8 năm qua. Em là người có kiến thức, một năm học trong ngành y cho em nhiều sự hiểu biết lắm, đôi lần góp ý với anh, nhưng rồi vẫn đâu vào đó.

Em dường như có một sự đam mê về tình dục, em khao khát nhiều lắm, em cảm thấy nhu cầu của mình cao. Đôi lúc em âu yếm anh, em tính cho anh khúc dạo đầu để anh có thể làm vậy với em, nhưng anh lại đẩy em ra và nói “anh không thích em làm vậy đâu, giống đóng phim con heo lắm”. Anh không hiểu em chút nào, lúc nào anh cũng là người đúng và em là người sai, có những chuyện anh sai rành rành nhưng anh cũng phải cãi cho thành đúng. Em hiểu tính anh là vậy, thôi thì nhún nhường nhau cho qua chuyện.

3 năm trước, em gặp Khoa, một đứa con trai thua em 3 tuổi, học sau em 3 khóa, khi em tốt nghiệp và học thạc sĩ thì Khoa chỉ mới năm 3 mà thôi. Em gặp Khoa cũng tình cờ thôi, học cùng khoa, cùng đam mê một môn thể thao là bóng chuyền, cùng chơi cho đội tuyển của khoa. Có lẽ chính vì lẽ đó mà em và Khoa thường xuyên gặp nhau. Khi lần đầu tiên Khoa nhắn tin cho em, em đã xác nhận là em đã có người yêu rồi, nhưng Khoa nói chỉ muốn làm bạn với em thôi.

Em biết đó chỉ là cái lý do vớ vẩn, nhưng sao em vẫn thấy thích. Khoa ngọt ngào, biết quan tâm người khác hơn anh. Từ cách xưng hô chị em, chuyển thành tên gọi, rồi anh em lúc nào em cũng không hay. Từ những cuộc vui chơi cùng nhóm thể thao, rồi những lần đi chơi riêng rồi về nhà trọ Khoa, khi đó chuyện gì đến cũng đến.

Em phản bội anh, em lên giường với Khoa bằng một sự khao khát mãnh liệt, Khoa cho em được cảm giác “đỉnh” là như thế nào, mặc dù đó là lần đầu của Khoa, em biết vì em từng có kinh nghiệm với anh rồi. Lần đầu đó khiến em không thể quên cái cảm giác dạo đầu. Em tự nhủ sẽ không làm vậy nữa, sẽ trở về và sửa sai với anh. Nhưng em không làm được, cứ mỗi lần gần anh, em lại cảm thấy bức bối, khó chịu.

Em và Khoa quen nhau, mối quan hệ trong bóng tối, Khoa chấp nhận, rồi nói với em “Khoa sẽ là người đứng bên lề tình yêu của em, không xen vào, khi nào em muốn đến thì đến, Khoa sẽ dang rộng vòng tay đón em”. Em biết tình yêu của Khoa đối với em là thực, không phải vì thể xác hay đồng tiền, Khoa làm cho em tất cả những điều em muốn, làm em vui thực sự với những niềm vui nho nhỏ.

Khoa cho em biết thế nào là đồng ruộng, con sông nơi quê hương, những điều mà một đứa con gái thành phố như em không bao giờ biết. Giờ đây khi nhìn một cái cây em có thể tự tin chỉ vào nó và nói cây đó là cây gì. Gia đình Khoa yêu quý em, 3 năm, thật sự có quá nhiều kỷ niệm với Khoa mà em không thể nào quên, niềm vui, nỗi buồn trong thể thao cũng được chia sẻ cùng nhau.

Có thể nói, 3 năm qua, tình yêu của em đã thay đổi. Trong chuyện chăn gối lúc nào Khoa cũng có cách để làm mới những cuộc yêu. Ở bên Khoa, em được sống trong niềm yêu mãnh liệt nhất, em được thể hiện hết mình trong mỗi cuộc yêu. Mỗi lần hẹn nhau với Khoa là một niềm khao khát với em. Đó là sự thật.

Khoa yêu chiều em hơn anh, luôn nhún nhường em, không bao giờ làm em buồn, mỗi lần giận dỗi vô cớ thì Khoa luôn làm hòa bằng những cành hoa hay những món quà tự tay làm lấy. Ví dụ như cây chổi nhỏ bằng bông cỏ lấy trong sân bóng, hay quả trứng gà vẽ hình mặt cười, hay bó hoa thắt bằng ống hút, mà em chưa từng nhận được từ anh.

Đôi lần muốn chia tay với anh để đến với Khoa, đã đôi lần chia tay rồi nhưng không hiểu vì sao lại tái hợp lại. Những lần đó, anh là người vui, Khoa là người buồn, em lại phải sống trong những ngày tháng không thanh thản. Đôi lần muốn đưa Khoa ra ánh sáng nhưng em không thể, ai cũng hiểu em có bạn trai rồi, và ai cũng biết mối quan hệ giữa em và Khoa. Mọi người khuyên nhưng Khoa bỏ qua tất cả và vẫn ở bên em, chỉ mong muốn một ngày nào đó em chính thức bên Khoa.

Năm nay em tốt nghiệp thạc sĩ, gia đình 2 bên tính chuyện đám cưới cho 2 đứa. Em không mong đám cưới, em từng thú nhận với mẹ đã yêu Khoa, nhưng khi biết gia cảnh Khoa thua em rất nhiều, nhà chỉ có 5 công ruộng và phải nuôi 2 đứa con trai đi học thì mẹ em đã giãy nảy lên, khóc lóc, đòi sống đòi chết nếu em tiếp tục quen Khoa và từ bỏ cuộc hôn nhân “mỹ mãn” này.

Khoa biết ngay từ ngày đầu tiên quen em, biết sự chênh lệch nhau giữa em và Khoa quá lớn nhưng vẫn chấp nhận. Ngày cưới đến gần, nỗi lòng em càng rối bời. Sau đám hỏi, anh nói muốn có con trước, em đồng ý, nhưng thâm tâm em lại không chắc anh có khả năng để có con. Anh nghiện thuốc lá nặng trong nhiều năm, đôi lúc những cuộc yêu dừng lại khi anh không thể “lên đỉnh” được. Và cũng đôi lần em đã thử “thả rông” nhưng vẫn không thấy tín hiệu gì.

Lúc này có lẽ tình yêu của em đối với Khoa là tất cả, em nói mong muốn có đứa con với Khoa, Khoa không đồng ý vì sợ em khổ, nhưng tự nhiên em lại có ý tưởng là có đứa con với Khoa để trong tương lai em có thể quay về. Em tâm sự, thuyết phục Khoa rất nhiều và đã nhận được sự đồng ý. Và em có thai thật. Em biết chắc đó là con của Khoa. Giờ cái thai đã được 10 tuần, Khoa vui nhưng cũng buồn nhiều lắm vì không thể ở bên cạnh chăm sóc em lúc này, em sắp lấy chồng mà.

Anh là người càng vui hơn, anh lo lắng cho em từng miếng ăn, giấc ngủ, viên thuốc dưỡng thai, ly sữa. Mỗi ngày anh thường nhắn tin “2 mẹ con khỏe không? Thức chưa? Ba nhớ 2 mẹ con quá”. Những dòng tin nhắn mà trước đây em mong muốn nhận được nhưng anh lại cho nhắn tin là phí thời gian.

Giờ đọc những dòng này, em thấy day dứt trong lòng lắm, cắm sừng và để anh nuôi con người khác, chắc anh sẽ đau đớn lắm. Em biết làm gì bây giờ? Thật sự em cũng bế tắc lúc này rồi. Em 27 tuổi, mới ra trường, chưa việc làm, giờ lại có thai, mà cái thai không phải của chồng em nữa. Mai này khi sinh ra thì mọi việc sẽ đổ bể ra mà thôi. Em không lo sợ cho bản thân mình bị khinh miệt, em chỉ sợ cho anh, một nỗi đau quá lớn.

Em từng suy nghĩ, sau đám cưới, cái đám cưới em không mong muốn, sau khi sinh con xong, em sẽ thú nhận với anh tất cả, và mình chia tay. Nhưng em không biết mọi chuyện có dễ dàng như mình nghĩ hay không? Em xin lỗi vì đã phản bội lòng tin của anh, lời xin lỗi muộn màng.

Kim / Vnexpress

Tôi có con với sếp

Tôi đang hoang mang, sợ bị chồng phát hiện không phải con của anh ấy, bởi sếp tôi tóc xoăn mà tôi nghĩ con gái sẽ di truyền tính trội này. Một tháng nữa là con chào đời, tôi không biết có thể lừa dối được bao lâu? (Ngọc)

 

Tôi kết hôn được 3 năm thì gặp anh. Anh là sếp mới của tôi, anh cũng có gia đình, vợ anh bằng tuổi tôi, cả tôi và anh đều chưa có con. Chúng tôi đến với nhau vì công việc va chạm và tiếp xúc hàng ngày. Anh dành cho tôi những ưu ái trong công việc, ngược lại tôi cũng biết cách chăm sóc, quan tâm anh.

Khi ấy cả tôi và anh đều xác định giới hạn mối quan hệ này, bởi anh không thể bỏ gia đình và tôi cũng chẳng có lý do gì rời xa chồng. Nhưng cái gì đến rồi cũng đến, càng có mâu thuẫn trong công việc thì tình cảm chúng tôi càng khăng khít hơn. Tôi có thai với anh. Chúng tôi vừa mừng vừa lo, bởi khi sống cùng chồng tôi không hề có con dù không kế hoạch. Anh cũng vậy, vợ anh đã một lần sẩy thai và hơn một năm chưa thấy tin vui.

Anh yêu thương tôi nhiều hơn, lo lắng và sắm sửa bất cứ những gì tôi cần. Tôi sống trong đầy đủ vật chất từ anh cùng sự áy náy lương tâm với chồng. Nhưng vì con, tôi và anh vẫn lén lút gặp nhau, yêu thương và chăm sóc cho nhau như vợ chồng.

Rồi vợ anh cũng có thai, khi ấy tôi nghe tim mình loạn nhịp. Tôi biết anh vui nhiều lắm nhưng lòng tôi tan nát. Trong thâm tâm tôi biết mình mang tội với vợ anh, mang tội với chồng tôi, nhưng tôi đã để tình cảm của mình đi quá xa. Tôi khao khát một đứa con và anh cũng vậy.

Anh vẫn rất yêu thương tôi, thậm chí hứa mua nhà riêng cho mẹ con tôi được sống đầy đủ. Nhưng từng ánh mắt, cử chỉ, hành động của anh tôi nhận thấy một điều anh đã thay đổi. Tôi thấy gánh nặng và trách nhiệm với gia đình khiến anh đang dần rời xa mẹ con tôi.

Cách anh lo cho tôi từng món đồ giá trị, lo cho con từng cái quần, cái áo một cách vội vã như thể anh sắp không đến được bên tôi, làm tôi thấy hụt hẫng vô cùng. Tôi rất đau buồn. Còn một tháng nữa là con gái tôi chào đời, tôi không biết liệu có thể lừa dối chồng mình được bao lâu.

Tôi hoang mang vô cùng, nếu chồng phát hiện không phải con anh ấy thì con tôi khai sinh sẽ không có tên cha, bởi sếp tôi tóc xoăn, tôi nghĩ con gái sẽ di truyền tính trội này. Và nếu tôi không đủ can đảm nuôi con một mình, thì cuộc sống phía trước của mẹ con tôi sẽ thế nào. Tôi đã nói lời kết thúc, trả anh về với người vợ danh chính ngôn thuận.

Hiện tôi đã nghỉ việc 2 tháng để ở nhà dưỡng thai, nếu kết thúc với sếp, tôi không thể nhận tiền trợ cấp của anh mỗi tháng. Lòng tự trọng của tôi bị tổn thương, tôi đã rất yêu anh, rất hạnh phúc khi biết mình có con với anh, nhưng tôi cũng muốn rời bỏ để anh toàn tâm toàn ý lo cho vợ con. Tôi phải làm sao bây giờ? Xin mọi người chia sẻ và tư vấn giúp tôi. Chân thành cảm ơn.

Anh quất ngựa truy phong khi biết em có thai

Em nói với anh ta là “chỉ cần anh giúp em nuôi con, em sẽ chấp nhận mọi điều kiện của anh, em không bắt anh phải cưới gì cả”. Nhưng em chỉ nhận được những lời nói vô cảm “em đi khám bác sĩ rồi bỏ đi, nếu chấp nhận, anh chấp nhận lâu rồi”. (Huế)

 

Em năm nay 20 tuổi, hiện là sinh viên một trường công lập danh tiếng. Em từng yêu một người đàn ông hơn mình 13 tuổi, anh ta có sự nghiệp tốt và rất thành đạt. Tuy tuổi tác có chênh nhau nhiều nhưng anh ấy trong công việc là một người quyết đoán và giỏi giang, còn khi ở nhà thì đúng là thanh niên chưa vợ, trẻ trung và sôi nổi, đó là điểm khiến em có cảm tình với anh ấy.

Hơn thế nữa, gia đình anh rất hạnh phúc, có nề nếp gia phong. Nhà có 3 anh em trai nhưng rất yêu thương và hòa thuận. Chính nền tảng gia đình của anh lại càng làm em tin tưởng và yêu anh nhiều hơn. Bởi em nghĩ rằng, cuộc đời mình lúc nhỏ đã không có một gia đình trọn vẹn thì sau này lấy chồng phải tìm được một gia đình tốt để nương thân.

Continue reading Anh quất ngựa truy phong khi biết em có thai

Chồng trả thù tàn ác phút lầm lỡ của tôi

Bao đêm tôi bị chồng đánh máu mắt máu mũi chảy ròng ròng… Bao lần tôi muốn đâm vào ô tô để kết thúc cuộc đời nhưng bóng dáng hai đứa trẻ đang khóc gọi mẹ lại kéo tôi trở về.

Chào tất cả các bạn!

Tôi là một độc giả quen thuộc của trang báo này. Tôi đọc và cũng rút ra được rất nhiều bài học qua những bài viết của mọi người. Hôm nay, tôi cũng muốn gửi tâm sự của cuộc đời mình lên đây mặc dù tôi biết các bạn đọc xong sẽ phản ứng tiêu cực.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc, bố tôi suốt ngày rượu chè, bồ bịch và đánh đập mẹ con tôi tàn ác. Tôi và mẹ có một bí mật cho tới ngày không còn sống trên cõi đời này. Ngày ấy nhà tôi nghèo lắm, chị em tôi ăn cơm độn sắn, suốt ngày đi móc cua, bán kem, bán mỳ tôm để có tiền đóng học. Nhà vách đất, có ba cái giường ngủ, bố tôi nằm giường ngoài. Tôi và hai em nằm giường trong buồng, mẹ và em út nằm giường gần đó. Tối hôm ấy là mùa hè, tôi đang học lớp 8. Một mình tôi nằm một giường, nửa đêm đang ngủ say tôi cảm giác thấy có ai đó đang ôm mình và cởi áo tôi. Tôi choàng tỉnh, dưới ánh trăng soi vào cửa sổ thì người đang ôm tôi và lần sờ cởi áo tôi là bố tôi.