Tag Archives: hôn nhân

Phát ngán vì quy tắc yêu lạ đời của vợ

Cứ đúng 10 giờ, chị Huyền mới cho chồng “nhập cuộc”, hơn thế trước khi anh lên giường, chị đều kiểm tra kỹ càng xem người anh có mùi bẩn không!

“Yêu” phải đúng giờ 

Vợ chồng chị Huyền vẫn được xem là hình mẫu gia đình lý tưởng, trong ấm ngoài êm. Chị là giáo viên dạy cấp ba, tính tình lại hòa nhã, niềm nở với mọi người xung quanh. Anh giảng dạy trong một trường cao đẳng. Hai vợ chồng có một bé trai tinh nghịch đang học lớp 1. Suốt bao nhiêu năm sống cùng khu phố, chưa bao giờ hàng xóm thấy hai vợ chồng to tiếng với nhau. Chỉ riêng “chuyện ấy” là họ không mấy hòa hợp. Nguyên nhân theo anh cũng chỉ vì cái tính nguyên tắc của vợ.

Lịch trình của chị ngày nào cũng đều như vắt chanh. Chị thức dậy đúng lúc tiếng chuông đồng hồ đổ hồi thứ hai, ra khỏi nhà trước 7 giờ khoảng 15 phút, trở về đúng tầm chiều khi tiếng kẻng thu rác leng keng khắp xóm… Và đến “chuyện ấy”, chị cũng đúng giờ.

Quy tắc yêu
Quy tắc yêu

Mỗi tối chị đều phải soạn bài cho giờ lên lớp hôm sau, nên dù thế nào chị cũng không “cho phép” chồng chạm vào người trước 10 giờ. Có hôm thấy vợ bài vở xong sớm, anh chồng lảng vảng sang phòng làm việc định à ơi chị lên giường sớm mà chị xua ngay vì “chưa đến giờ”.

Theo chị thì “chuyện ấy” cũng phải “điều độ mới tốt cho sức khỏe”. Anh lại tẽn tò về phòng chờ đợi. Nhiều hôm buồn ngủ rũ mắt mà “giờ hoàng đạo” vẫn chưa gõ cửa, anh cố bật hết kênh nọ, kênh kia xem cho đỡ buồn ngủ mà cuối cùng đôi mắt vẫn “bội công” anh. Đến lúc vợ vào đập đập nhắc chồng đến giờ “làm việc” thì anh mắt nhắm mắt mở xua tay ngủ tiếp.

Cùng cảnh ngộ với chồng chị Huyền, nhưng anh Tuấn Anh lại bị vợ đặt lịch “chuyện ấy” theo ngày. Hễ cứ hôm nay “yêu” là mai vợ bắt nghỉ, mà hôm nay nghỉ kiểu gì mai vợ cũng nằng nặc đòi. Dạo mới cưới nhau, vài lần trở về nhà trong bộ dạng rượu đã ngà ngà, anh “chồm” lên người vợ âu yếm nhưng vợ nhất quyết đẩy ra. Cứ ngỡ do vợ sợ men rượu, cho đến một hôm đã say khướt, định bụng về nhà sẽ làm một giấc cho đến sáng mà vợ vẫn lôi dậy đòi thuế má, anh mới thắc mắc hỏi. Thì ra, hôm qua anh chưa “trả bài” nên nay đến lượt.

Tưởng vợ đùa nhưng 5 năm qua, “chuyện ấy” vẫn phải tuân thủ đều đặn quy tắc của vợ. Anh đã tập quen với việc mỗi lần lên giường nhẩm nhẩm, nhớ nhớ xem hôm qua “rồi” hay “chưa” để biết đường “bài vở” cho đúng. Ngặt một nỗi thời gian mới cưới, anh hứng thú sau ngày bị “bỏ đói” bao nhiêu thì giờ đây anh lại thực hiện như cái lệ bởi hai vợ chồng cứ “lệch pha” nhau. Hôm anh hào hứng thì vợ nhất quyết không, hôm vợ khăng khăng đòi thì anh lại mệt lử.

Không bẩn, không kêu khi lên giường

Có lần buổi tối, hai vợ chồng Ngân đang nằm trên ghế sofa xem một bộ phim tình cảm Mỹ, đúng đến cảnh ân ái của cặp diễn viên chính, chồng cúi xuống kéo Ngân lại gần, tay không ngừng vuốt ve khắp thân thể khiến chị cũng không kiềm chế được, để mặc cho chồng “tự do”.

Vừa được vài phút, Ngân dùng hết sức lực đẩy phắt chồng ra: “Anh tắm chưa?”. Chồng Ngân ngơ ngác không hiểu vợ có chuyện gì, nghe thế chỉ kịp trả lời: “Anh chưa, vẫn còn sớm mà”. Ngân bực tức ra mặt: “Tắm ngay rồi làm gì thì làm. Thế mà cũng đòi… Tắm đi, em đợi trong phòng”.

Mặc cho chồng năn nỉ, Ngân bỏ vào phòng đóng sập cửa lại. Vốn tính anh rất sạch sẽ chứ chẳng lười tắm gội bao giờ. Chẳng qua hôm ấy trời mát mẻ, lại ngồi nhà cả ngày, một giọt mồ hôi còn không có nên anh không tắm sớm. Thế mà vợ anh vẫn nhất quyết hoãn lại “cuộc yêu” đang lúc cao trào.

Vơ vội chiếc quần, chồng Ngân lẳng lặng vào nhà tắm. Nhưng khốn nỗi, cơ thể thơm tho xong, vợ đã sẵn sàng nhập cuộc thì anh chẳng còn chút “ham hố” nào, bộ phim ướt át cũng vừa kết thúc.

Khác với Ngân, Lê (bạn thân của Ngân) lại đặt ra điều kiện rất oái oăm với chồng đó là phải tuyệt đối giữ im lặng. Số là chồng Lê ăn to nói lớn quen, đến cả khi “hành sự” cũng ồn ào. Nhà thì chật, hai phòng ngăn cách nhau cái vách nhựa mỏng, một bên là vợ chồng Lê, bên kia là cậu em chồng đang học đại học. Ngay từ ngày mới lấy nhau, Lê đã rất e ngại bởi mới 9 giờ tối, chồng đã cất tiếng oang oang: “Vợ ơi, đi ngủ thôi, đến giờ… rồi”. Thấy cậu em trai ở ngoài tủm tỉm cười, Lê nhéo chồng một cái rõ đau. Được vợ nhắc nhở, chồng cũng ý tứ hơn chút ít.

Đã thế anh còn hay nói, “làm” đến đâu anh lại nói đến đó. Hễ “nhập cuộc” mà anh nói to hay phát ra những tiếng kỳ lạ, vội vã, Lê lấy tay bịt miệng chồng lại. Riêng tiếng cót két phát ra từ chiếc giường thì Lê không thể kiểm soát nên đành chấn chỉnh chồng “tuyệt đối không được hết mình”. Đang lúc cao trào, lại liên tục bị vợ nhắc nhở “giữ trật tự”, dần dà anh cũng im lặng hẳn vì… mất hết hứng thú.

Cả Ngân và Lê đều ra những quy định khác nhau đối với “chuyện ấy” của hai vợ chồng nhưng một lần ngồi với nhau cạn hết ly lớn ly bé, chồng Ngân và chồng Lê cùng phải lắc đầu ngao ngán vì những phép tắc lạ đời của hai bà vợ.

(Theo TTVN)

 

Tâm sự của người vợ được đại gia “mua” về

Khi bắt đầu cuộc hôn nhân này, tôi không mong chờ mình sẽ nhận được hạnh phúc. Điều tôi làm đơn giản là trả ơn và trả nợ.

Người ta có thể mong chờ gì từ một cuộc hôn nhân đổi chác? Tôi không mong gì cả và cố hữu giữ ý nghĩ đó trong đầu…
Tôi lấy chồng năm 20 tuổi. Chồng tôi hơn tôi 22 tuổi, là một người giàu, rất giàu. Ông độc thân, vợ mất đã lâu, không có con cái. Năm ấy, mẹ tôi ốm nặng, cần tiền để chạy chữa. Em trai tôi lại vừa đỗ đại học, cần tiền để đi học. Nhà tôi nghèo. Cả nhà 4 người chỉ có mảnh ruộng con con làm kế sinh nhai. Lúc nông nhàn, tôi vẫn phải đi mót khoai ngoài đồng, đi làm thuê cho người ta để có thêm tiền sinh hoạt cho gia đình. Thế nên tôi lấy ông. Câu chuyện về cuộc hôn nhân của tôi chỉ đơn giản thế.
Tôi không biết vì sao mình được chọn, bởi tôi nghĩ, người giàu có như ông, để lấy một cô vợ, có gì là khó? Hơn nữa, trước đó tôi vốn không biết ông. Ông là người trên tỉnh, thi thoảng có về quê chơi để thăm mộ và họ hàng. Chuyện cưới xin của tôi và người đàn ông giàu có đó trở thành chủ đề bàn tán của những người trong làng một thời gian dài. Tôi về làm vợ ông trong nước mắt của bố mẹ và nước mắt của chính tôi.
Những cô gái yêu đồng dao là những cô gái thật đáng để yêu”.
Những cô gái yêu đồng dao là những cô gái thật đáng để yêu”.
Nhà nghèo nhưng tôi cũng được đi học hết cấp 3 nên ít nhiều cũng được đọc các câu chuyện về đại gia, tình, tiền. Tôi nghĩ, cuộc hôn nhân này sẽ chẳng mấy mà tàn, bởi đại gia, có mấy người có được một tình yêu tử tế? Sau đám cưới, ông mở cho tôi một cửa hàng đồ sứ và dạy tôi cách kinh doanh. Mọi doanh thu trong ngày, ông yêu cầu tôi phải ghi chép lại cẩn thận. Hàng tháng, ông trả lương cho tôi, còn hàng ngày, ông cầm tiền hàng cất vào két riêng của mình. Tất nhiên việc làm đó khiến tôi không mấy thoải mái, bởi nó thể hiện rõ sự không tin tưởng của ông đối với tôi.

Nhưng tôi có quyền gì để khó chịu ở đây? Ông đã cứu sống mẹ tôi, chu cấp tiền cho em trai tôi học và giờ thì còn tạo công ăn việc làm cho tôi nữa. Vậy nên, dù ông có coi tôi như một người làm trong hệ thống rất nhiều những người làm của ông, tôi cũng không có quyền tỏ thái độ. Tôi về nhà ông không phải để làm vợ mà để trả nợ.

Khi tôi đã quen với việc quản lý và điều hành cửa hàng gốm, ông đưa cho một chiếc thẻ ngân hàng nói rằng, bao nhiêu tiền lãi của cửa hàng từ trước đến nay ông đều gửi vào đây, và từ giờ, tôi sẽ thay ông làm việc đó. Ông nói thêm, tôi có thể tiêu số tiền trong thẻ tùy ý mà không phải hỏi ý kiến ông. Tôi không hiểu vì sao ông làm như vậy nhưng tôi không động đến một đồng nào trong thẻ. Tôi chỉ tiêu số tiền lương hàng tháng tôi nhận được.

Chúng tôi tiếng là vợ chồng nhưng kì thực không được gần gũi và tình cảm với nhau. Ông ít khi nói chuyện, tôi lại càng không. Ngoài chuyện ở cửa hàng gốm, chúng tôi gần như không có gì để chia sẻ với nhau. Một ngày, chồng tôi đến cửa hàng cùng một nghệ nhân, nói rằng nghệ nhân sẽ dạy tôi làm gốm. Từ đó, ông qua cửa hàng luôn và cùng tôi học. Sự gần gũi bắt đầu đến từ đó. Chúng tôi giao tiếp với nhau qua việc trao đổi ý tưởng, khung màu và tạo thành phẩm. Tuy nhiên, khi đó, trong ý nghĩ của tôi, ông vẫn là ông chủ, không phải là chồng của tôi.

Mỗi lần tôi về thăm nhà, mẹ đều nắm tay tôi khóc ròng nói là mẹ hại tôi, khiến tôi phải làm vợ của một người mà tôi không yêu thương và người đó cũng không yêu thương gì tôi. Mẹ luôn nghĩ bà đã bán tôi để đổi lấy mạng sống của mình. Tôi luôn động viên mẹ rằng tôi sống rất tốt, và thực tế, tôi thấy càng ngày tôi càng thích ứng hơn với cuộc sống hiện tại. Chồng tôi không bồ bịch. Tôi không điều tra ông nhưng những dự cảm của một người phụ nữ nói cho tôi biết điều đó. Ông là người nhiều tiền nhưng sống rất giản dị. Thi thoảng, ông có đưa tôi ra ngoài. Dù đi cùng nhau, không nắm tay nhau, nhưng tôi biết ông luôn có ý đi lên phía trước như để bảo vệ tôi, che chắn tôi khỏi những nguy hiểm không tên.

Kết hôn được 1 năm thì tôi mang thai. Khi nghe tin đó, chồng tôi mừng rỡ, nở nụ cười rạng ngời. Nghe bác sĩ nói, trong những ngày mang thai, tôi cần được ở trong tâm trạng thoải mái nhất, vui vẻ nhất nên ông đón bố mẹ tôi lên ở cùng. Cả cậu em trai cũng chuyển về ở cùng tôi. Tôi mừng lắm vì được sống cùng bố mẹ. Còn bố mẹ tôi quả thật vẫn có những ngượng ngùng. Bố mẹ gọi chồng tôi là ông chủ như một thói quen. Chồng tôi ngượng nghịu nghe những lời gọi khách sáo từ bố mẹ vợ. Phải đến gần 1 tháng sau, bố mẹ tôi mới quen chuyện đại gia giàu có đã lấy con gái họ và là con rể của họ.

Những ngày tôi mang thai, mẹ nấu rất nhiều món. Đa phần là món tôi thích. Chồng tôi giao việc công ty cho phó giám đốc rồi ngày ngày ở nhà học nấu ăn từ mẹ tôi. Mẹ bảo với tôi: “Chồng con hay lắm con ơi! Nó học nấu ăn rồi hỏi chuyện mẹ về con ngày xưa. Mẹ thấy có khi con lấy nó không phải là sai lầm”. Đến khi tôi mang thai tháng thứ 8 thì toàn bộ đồ ăn tôi ăn hàng ngày đều do chồng tôi nấu. Vú già, giúp việc lâu năm trong nhà chồng, nói: “Ông chủ mong có con từ lâu rồi. Giờ sắp được làm bố nên chắc hồi hộp. Lúc trước, bà chủ còn sống, ông còn chưa một lần vào bếp mà giờ thì ngày nào cũng lo nấu món này món kia”. Vú già rất ít khi nhắc tới chuyện cũ. Nghe vú nói, tôi chạnh lòng nghĩ những lo lắng mà chồng dành cho tôi đơn giản chỉ là vì tôi đang mang trong mình máu mủ của ông. Hóa ra, ông lấy tôi về chỉ để tôi sinh con cho ông. Suy nghĩ đó cuốn sạch những ngọt ngào tôi đã có trong mấy tháng vừa qua với niềm hạnh phúc được chồng yêu thương và quan tâm.

Tôi trở dạ, sinh con gái. Điều đầu tiên tôi nghĩ tới là có lẽ, chồng sẽ không vui. Ông cần con trai để nối dõi chứ cần gì đến một cô con gái. Nhưng biểu hiện của ông lại khác. Chồng tôi lóng ngóng đón con, luôn miệng hỏi tôi cảm thấy thế nào. Bất giác, tôi thấy ông vội vã lau nước mắt. Người đàn ông lần đầu tiên được làm cha xúc động đến nhường ấy. Những ngày sau sinh, chồng vẫn lo cơm nước cho tôi. Ông tuyệt đối không để mẹ tôi hay vú già làm. Nửa đêm con khóc, ông lục đục dậy bế rồi khe khẽ hát ru con. Chồng luôn nói: “Em cứ ngủ đi. Cứ ngủ đi. Con để tôi trông. Em vừa sinh. Sức đâu mà đòi thức đêm thức hôm”. Nghe những lời lo lắng của chồng, tôi thấy mình được chồng yêu thương thực sự, chứ không phải ông chỉ yêu thương đứa con của mình. Tôi hỏi chồng, tôi sinh con gái, ông có buồn không. Ông ngạc nhiên, rồi lắc đầu liên tục nói: “Không hề! Không hề”.

Con gái tôi giờ đã được hơn 1 tuổi. Chồng tôi ngừng việc kinh doanh. Hàng ngày, ông chỉ quanh quẩn bên tôi và con gái. 3 chúng tôi cùng ngồi ở tiệm gốm. Chồng tôi bán hàng. Khách nào đến, chồng cũng hớn hở khoe: “Con gái tôi kia đó. Xinh ghê không? Xinh hệt như mẹ của cháu vậy”. Những lúc như vậy, tôi chỉ cười. Tôi hạnh phúc thực sự. Tôi hỏi, vì sao chồng lại chọn tôi để lấy làm vợ vì tôi vốn chưa từng gặp ông cho đến khi ông cho người đến hỏi cưới tôi. Ông cười, nói: “Tôi thấy em rất nhiều lần. Những lúc em ngồi một mình ở cánh đồng, miệng đọc vang những bài đồng dao xưa cũ. Khi ấy, tôi ở bên này cửa bức tường ngăn phần mộ của họ tộc tôi với bên ngoài, còn em ở bên kia. Em không biết tôi ở đó nên em vẫn đọc. Tôi biết em không biết tôi ở đó nên tôi ngồi nghe. Tôi vẫn luôn nghĩ rằng những cô gái yêu đồng dao là những cô gái thật đáng để yêu”.
Có những tình yêu bắt đầu trong lặng lẽ và rồi ta sẽ nhận ra nó dù sớm dù muộn, để thấy ta được yêu và đó là niềm hạnh phúc chẳng thể nào miêu tả bằng lời.

Trần Vy (Bình Dương)
Theo Đang yêu

Chung Hân Đồng tin Tạ Đình Phong sẽ hàn gắn với vợ

(Dân trí) – Bị nghi ngờ là “người thứ ba” can thiệp vào cuộc hôn nhân của Tạ Đình Phong và Trương Bá Chi, Chung Hân Đồng đã lên tiếng phủ nhận. Cá nhân cô tin rằng, vợ chồng nam diễn viên họ Tạ sẽ sớm vượt qua sóng gió và hàn gắn như xưa. Continue reading Chung Hân Đồng tin Tạ Đình Phong sẽ hàn gắn với vợ

Chồng gia trưởng, vợ vụng thì gia đình thành chiến trường

Đây là thời khắc khó khăn nhất của cuộc sống vợ chồng. Hai bên phải cố gắng hết sức, phải biết kiềm chế, phải gạn đục khơi trong, phải lấy tình yêu gia đình làm trọng, phải tháo gỡ từng phần một. (Tôn Văn)>Có nên ly dị người chồng gia trưởng? Continue reading Chồng gia trưởng, vợ vụng thì gia đình thành chiến trường

Củng Lợi gợi cảm quên tuổi tác

Minh tinh 46 tuổi diện váy cổ chữ V sâu và có hai đường xẻ khoe vòng eo. Dù thân hình không còn săn chắc, phong cách thời trang Củng Lợi vẫn rất tự tin và táo bạo.> Củng Lợi: ‘Hôn nhân không quan trọng bằng tình yêu’/ Củng Lợi được khen trẻ đẹp như đôi mươi Continue reading Củng Lợi gợi cảm quên tuổi tác

Hé lộ về bức thư tình cuối cùng của Liz Taylor

Vài tháng trước khi ra đi mãi mãi, huyền thoại mắt tím đã gửi một lá thư bày tỏ tình yêu mãnh liệt của mình tới Larry Fortensky, người chồng thứ 7 kém bà 20 tuổi. > 8 cuộc hôn nhân của Elizabeth Taylor/ Huyền thoại Elizabeth Taylor qua đời Continue reading Hé lộ về bức thư tình cuối cùng của Liz Taylor

Ca sĩ Ái Vân trải lòng sau nhiều năm im lặng

Tử vi nói: “Người tuổi Ngọ thường vất vả về đường tình duyên”(?!). Câu nói ấy có phần đúng với Ái Vân. Continue reading Ca sĩ Ái Vân trải lòng sau nhiều năm im lặng

Mỹ Linh: ‘Tôi và mẹ đã linh cảm đúng’

“Tôi chọn anh Anh Quân đơn giản vì tôi yêu anh ấy, yêu âm nhạc của anh ấy, yêu những vẻ đẹp trong anh mà tôi nhìn thấy và tin cậy”, Mỹ Linh chia sẻ. Continue reading Mỹ Linh: ‘Tôi và mẹ đã linh cảm đúng’

Trúc đừng tiếc nuối mối tình đã qua

Đã có rất nhiều tình yêu đẹp nhưng cuộc hôn nhân lại không hạnh phúc. Bây giờ chị đang thấy chưa bằng lòng với cuộc sống hiện tại thì chị thấy những gì đã mất là đẹp, là lớn lao. Điều đó có thể đúng, có thể sai cho tương lai của chị. Hãy nghĩ như vậy thì chị không còn nặng lòng với người yêu cũ. (Quynh)>Có nên hy sinh hạnh phúc vì chồng bất lực? Continue reading Trúc đừng tiếc nuối mối tình đã qua