Tag Archives: cặp bồ

Trả giá đắt vì quá tin tưởng nhà chồng

Tôi nhờ bố mẹ đẻ cắm nhà vay hộ bà gần 2 tỷ đồng. Sau đó bố mẹ chồng bán tài sản được gần 20 tỷ đồng nhưng giấu tôi, trả cho người khác mà không hề trả cho bố mẹ đẻ tôi đồng nào.

Tôi là độc giả trung thành của mục Tâm sự trong suốt 3 năm qua, tôi đã viết vài bài nhưng rồi lại xóa đi không gửi. Từ khi lấy chồng, bi kịch nối tiếp bi kịch khiến tôi không còn bình thường nữa, từ cô gái hiền lành tôi trở nên cáu gắt và sắn sàng đập đầu chết bất cứ lúc nào. Tôi sợ chính bản thân mình. Mong các anh chị em hãy giúp tôi tìm đường đi cho cuộc đời mình.

Tôi 33 tuổi, có con trai 6 tuổi, tôi là giáo viên còn chồng là kỹ sư xây dựng. Chúng tôi đến với nhau tự nguyện từ sự cảm mến và ngưỡng mộ nhau. Tôi là con nhà gia giáo, xinh đẹp, nề nếp. Anh đẹp trai, lịch sự, con trai thành phố nhưng không ăn chơi mà rất giản dị.

Yêu anh, tôi cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc chu đáo, với tôi như thế là đủ. Chúng tôi hạnh phúc sau một năm cưới nhau. Sau khi tôi sinh con đầu lòng một tháng thì chồng bắt đầu đổ đốn và bắt đầu chuỗi bi kịch của đời tôi. Anh lăng nhăng với cô đồng nghiệp khi vợ đang ở cữ, tôi phát hiện đưa đơn ly dị và anh hứa sẽ chừa. Tôi tạm tin tưởng và tha thứ vì con.

Anh không chỉ dừng ở đấy mà cả ngày bia rượu triền miên, về nhà say xỉn tìm cớ để hành hạ đánh đập vợ mặc dù tôi không có tội tình gì. Tôi là người phụ nữ truyền thống, luôn được mọi người khen ngợi, tôi luôn lo toan chu đáo việc nhà và rất mực lễ phép, tôn trọng nhà chồng. Đây cũng là tiền đề cho bi kịch tiếp theo của tôi.

Bố mẹ chồng làm kinh doanh buôn bán, khi kinh tế khó khăn, bà đã cầu khẩn tôi giúp bà vay tiền để thoát khỏi khó khăn. Nghĩ thương mẹ chồng, tôi đã đi vay bạn bè và nhờ cả bố mẹ đẻ của tôi cắm nhà vay hộ cho bà với số tiền lên đến 2 tỷ đồng. Bố mẹ chồng luôn đối xử tốt với tôi và bà hứa sống chết dù có phá sản thì bà sẽ trả nhà tôi đầu tiên, tôi tin bà như tin mẹ đẻ mình.

Bố mẹ chồng bán các kho hàng và tài sản cố định được gần 20 tỷ đồng nhưng giấu giếm tôi, trả cho người khác mà không hề trả cho bố mẹ đẻ tôi đồng nào. Tất nhiên bà vẫn nợ và có thể phải đối diện với đơn từ kiện cáo của người khác. Vợ chồng tôi lang thang đi thuê nhà với 2 bàn tay trắng, vì tôi có bao nhiêu tiền cũng thật thà bị bà khéo léo lấy sạch.

Tôi không thấy khổ vì lam lũ từ bé quen rồi, tôi có thể ăn cơm muối trắng cả tháng cũng không sao, chỉ thương con quá nhỏ. Có thể lòng tốt của tôi đặt nhầm chỗ, có thể tôi bị lợi dụng. Tôi chỉ ân hận và đau đớn khi nghĩ đến cảnh bố mẹ đẻ ở quê phải gồng gánh nợ nần khi tuổi cao sức yếu, đến cái nhà tổ tiên cũng không giữ được. Lòng tin của tôi đặt nhầm chỗ đã phải trả giá quá đắt.

Tôi suy sụp một thời gian, bây giờ đã bình tĩnh lại, tự an ủi mình để có sức khỏe làm việc và trả nợ. Điều tôi buồn nhất là chồng không bao giờ san sẻ với tôi bất cứ việc gì từ khi lấy anh. Anh được nuông chiều theo kiểu công tử bột nên quen rồi, vợ phải là ô sin, làm tất cả, có lúc tôi đã ngất đi vì quá mệt mỏi, tôi gầy đi trông thấy.

Cuộc sống khó khăn nhưng anh vẫn giữ lối sống sung sướng trước đây khiến tôi khổ sở vô cùng, nói thì anh thẳng tay không thương tiếc. Tất cả mọi chi phí trong nhà tôi đều lo, còn anh có đồng nào thì đổ vào quán nhậu, mặc cho vợ nhai cơm nguội đi làm còn anh thì phải ăn phở, ăn đồ ngon. Anh như một đứa trẻ không bao giờ chịu lớn, liên tục rượu về là hành hạ tôi, sáng ra lại xin lỗi. Điệp khúc ấy lặp đi lặp lại suốt 4 năm nay.

Tôi mệt mỏi, chán nản, không đủ sức chịu đựng những cơn cuồng ngộ của chồng nữa, anh sẵn sàng đánh, lôi tôi ra khỏi nhà một cách vô lý, bịa đặt để chửi tôi. Tôi tha thiết xin mọi người hãy giúp tôi. Xin chân thành cảm ơn.

 

Chồng cặp bồ khi tôi đang bệnh tật

Anh gửi tin nhắn cho cô ấy, rất tình cảm và mùi mẫn, thứ mà anh chưa bao giờ dành cho tôi. Từ lúc gặp cô ấy, anh trở nên buồn và đa cảm hơn. Anh vẫn là anh của trước kia, nhưng tâm hồn không còn thuộc về tôi nữa.

Tôi và anh lấy nhau được hơn 15 năm, trải qua không ít sóng gió, khó khăn. Cả hai đều lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, anh dãi nắng dầm mưa làm hết việc này đến việc khác, lo lắng cho gia đình được no đủ. Còn tôi do sức khỏe yếu nên chỉ có thể làm tạp vụ tại một công ty nhỏ, chắt chiu dành dụm cùng anh lo cho 2 đứa con: một trai một gái xinh đẹp và ngoan ngoãn. Gia đình không sung túc nhưng trong mắt nhiều người, có thể nói là đầm ấm, hạnh phúc.

Tôi rất kính nể chồng, bởi anh là người chồng, người cha rất có trách nhiệm và thương con. Trên hết, tôi tin tưởng anh sẽ không bao giờ phản bội, bởi tính anh xưa nay không hề để ý đến phụ nữ. Anh không có mối quan tâm nào khác ngoài gia đình và các con. Anh lại không quan tâm gì đến vẻ ngoài của mình, không trau chuốt, không màu mè, ngược lại, anh đối với mọi người bằng cả tấm chân tình của mình mặc cho mọi người có thể coi thường anh bởi vẻ bề ngoài thô kệch, xấu xí. Tôi yêu anh bởi tâm hồn đáng quý, không xa hoa kiểu cách. Cuộc sống tình dục giữa chúng tôi cũng khá hòa hợp.

Cách đây 3 năm, tôi mắc bệnh sỏi thận khá nặng. Kể từ đó, mỗi lần quan hệ vợ chồng thì tôi rất đau, anh cũng biết thế nên chưa bao giờ bắt hoặc ép buộc tôi phải chiều anh. Thương chồng, tôi vẫn làm bộ ham muốn để có thể chiều anh được phần nào, nhưng thời gian cũng không được lâu. Thời gian gần đây, bệnh tôi nặng hơn, nên hoàn toàn tôi không có khả năng làm chuyện đó được nữa. Anh biết thế, anh nói có thể điều chỉnh ham muốn được, nên tôi cũng không lo lắng chuyện anh ngoại tình. Sự thật là như vậy.

Mọi việc đến với tôi khá bất ngờ. Tôi biết chuyện anh ngoại tình, lừa dối tôi đã hơn một năm. Cô gái đó trẻ, xinh đẹp, có học thức và công việc ổn định. Có thể nói cô ấy đủ điều kiện để gặp một người đàn ông trẻ, có điều kiện kinh tế và vị trí xã hội xứng tầm. Nhưng sao cô ấy lại chọn chồng tôi? Mà không, là chồng tôi chọn cô ấy mới đúng.

Anh không thuộc tuýp người dễ dàng săn đón phụ nữ, kể cả phụ nữ đẹp, trừ khi cô ấy đặc biệt với anh. Tôi biết được chuyện này bởi vô tình đọc được tin nhắn anh gửi cho cô ấy, rất tình cảm và mùi mẫn, thứ mà anh chưa bao giờ dành cho tôi. Hai người đó vẫn gặp nhau hàng ngày, đưa nhau đi chơi, vui vẻ hạnh phúc như bao cặp đang yêu khác. Tôi thấy ở anh sự giận hờn, buồn bã. Tôi tận mắt thấy anh ngồi lặng lẽ ở quán café hàng giờ, hoặc đi lang thang đâu đó bất định. Từ lúc gặp cô ấy, anh trở nên buồn và đa cảm hơn. Anh vẫn là anh của trước kia, nhưng tâm hồn không còn thuộc về tôi nữa.

Gia đình tôi không thuộc loại sang giàu gì để có thể nói cô ấy đến với anh vì tiền. Tiền bạc đều do tôi nắm giữ, anh vẫn đều đặn đưa lương tháng cho tôi, chỉ giữ lại một ít để café và đổ xăng. Anh tuyệt nhiên không bao giờ qua đêm ở ngoài, vẫn về ăn tối, dạy bài cho các con, đưa vợ con đi ăn, đủ biết trong anh gia đình vẫn còn quan trọng nhường nào.

Anh sẽ không bao giờ từ bỏ gia đình để đến với cô ấy, nhưng tôi phải làm gì lúc này đây? Tôi sợ mình nói ra, ắt hẳn gia đình tôi sẽ không còn như xưa nữa. Tôi muốn các con vẫn tôn trọng bố, bởi chúng thần tượng anh. Nhưng đến cả chuyện gối chăn tôi cũng không làm được, tôi có quyền gì để cản anh đến với cô ấy? Hay tôi cứ tiếp tục im lặng, để anh có thể thỏa mãn với cô ấy, nhưng vẫn là người của gia đình? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên trong lúc này.

Mây

Mất chồng vì lỡ ngoại tình

Không có gì quan trọng hơn tình yêu của anh với người đó, kể cả gia đình hay con cái. Anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó.

Tôi năm nay 33 tuổi, lấy chồng được 10 năm. Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, chồng tôi là người tốt, tôi có 2 con trai, các con rất khôi ngô ngoan ngoãn, cuộc sống của tôi cả về vật chất lẫn tinh thần đều ổn. Tôi là người phụ nữ không xấu, cũng không phải quá đẹp nhưng sống hòa đồng, thân thiện, hiền lành và tốt bụng, có nhiều bạn và cũng có rất nhiều người yêu quý. Tôi từng là mẫu người phụ nữ rất chung thủy, mà hiện tại khi chưa có ai biết chuyện của tôi họ vẫn nghĩ tôi là người như vậy.

Nhưng sự thật không phải thế các bạn ạ, tôi đang trong tình trạng đau khổ đến tận cùng bởi chính lỗi lầm đã gây ra. 7 tháng trước, tôi có mối quan hệ với một người đàn ông khác, anh ta là bạn cũ từ rất lâu của tôi, chơi thân với anh ta. Cuộc sống của anh ta trong hạnh phúc hôn nhân gặp rất nhiều ngang trái, trắc trở và buồn, anh ta luôn thổ lộ, tâm sự với tôi. Ban đầu tôi chỉ quý anh ta như một người bạn và luôn chia sẻ, lâu dần cho tới một ngày anh ta nói đã yêu tôi nhiều và từ lâu lắm.

Tôi đã rất nghiêm túc từ chối nhiều lần vì hơn ai hết tôi từng có suy nghĩ không tốt về chuyện ngoại tình, nhất là phụ nữ, nhưng không hiểu vì lý do gì mọi chuyện lại đến với tôi tự nhiên như thế. Tôi đã thích anh ta và đã ngoại tình, gặp nhau rất ít nhưng khi có thời gian chúng tôi thường liên lạc qua hòm thư điện tử.

Vào cái ngày định mệnh ấy trong tháng 3 ấy, tôi cũng không hiểu tại sao chồng biết chuyện. Anh đã rất tức giận và đau khổ, tra hỏi và đưa ra bằng chứng là một tập ảnh chụp lại những dòng chữ trong nội dung trò chuyện trên địa chỉ email của tôi. Tôi rất sợ và yếu đuối nhưng dám làm dám chịu, tôi đã thừa nhận tất cả mọi chuyện với chồng và quỳ lạy van xin sự bao dung của anh. Xưa nay tôi chưa từng nói dối chồng bất kỳ điều gì, nên tôi nghĩ chỉ có sự thành khẩn mới mong giảm nhẹ được tội cho mình.

Kể từ lúc đó tôi bỗng như người tỉnh mộng, tôi nhận ra anh và gia đình quan trọng với tôi đến nhường nào. Tôi đau đớn lắm, hận bản thân mình ghê gớm và cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi, tủi nhục, ê chề lắm. Chẳng phải tôi đau vì bản thân mà vì nhìn người chồng thân yêu đã bao lâu nay hết lòng vì tôi và gia đình giờ đây chịu đau đớn khổ sở vì mình.

Anh từng nói với tôi rất nhiều lần rằng anh không thể tha thứ cho phụ nữ như tôi, sớm muộn gì anh cũng rời xa tôi, sẽ cưới vợ mới. Câu chuyện đau lòng của tôi giờ đây như mới thật sự bắt đầu: Sau một tháng, anh đã chủ động làm quen với những người phụ nữ khác trên mạng. Rất nhanh chóng anh đã tìm được người tâm đầu ý hợp, vì chồng tôi rất đẹp, phong độ, lại thành đạt.

Hàng ngày anh chát, gọi điện, nhắn tin cho cô ấy và không bao lâu sau họ đã là của nhau rất nhanh và còn rất say đắm nữa. Tôi biết rõ mọi chuyện nhưng vì là người gây ra lỗi nên với anh, tôi cũng không dám biểu hiện gì, chỉ biết rằng con tim đang tan nát từng ngày, từng giờ vì những gì đang diễn ra. Tôi đáng phải chịu như vậy, cho dù anh có như thế nào đi nữa tôi cũng không thể ngăn cản hoặc can thiệp được.

Nhưng tôi thật sự rất đau đớn, khi bị chồng phát hiện cũng là khi tôi thật sự nhận ra rằng, người tôi yêu và cần nhất là anh. Tôi đã mù quáng chạy theo những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm và cái cảm giác thật sự được “yêu” của người đàn ông kia mà ngộ nhận đó là tình yêu. Tôi đã sai, đã quá ngu muội để rồi giờ đây cái hậu quả tôi phải chịu nó ngang trái, đau đớn đến thế này.

Nỗi đau mà với tôi không thể nói ra bằng lời được và tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Khi chồng có mối quan hệ với người đàn bà khác, cô này từng bỏ chồng và hiện sống một mình nuôi con, tôi không biết viết làm sao để miêu tả nỗi đau này vì tôi yêu rất yêu chồng. Chưa bao giờ tôi thấy sợ mất anh như bây giờ.

Anh đã nói với tôi, tạm thời hãy chấp nhận sống trên danh nghĩa để nuôi dạy con cái, mọi mối quan hệ của anh tôi không được phép can thiệp hay để ý, kể cả việc nếu anh ấy có con riêng với người đàn bà kia. Tôi biết thân phận mình nên không dám nói hay đòi hỏi gì ở anh, chỉ thấy lo lắng cho anh mà thôi. Tôi sợ lắm khi nhìn anh đau khổ, chán nản hay không vui vì tất cả cảm giác đó như đang xảy ra trực tiếp với tôi vậy.

Đến nay đã 6 tháng trôi qua rồi, mối quan hệ của anh với người đàn bà kia cũng rất sâu đậm. Tôi bây giờ sống mà như đã chết trong từng ấy ngày, tôi chưa một lần được ăn ngon, ngủ yên, phần vì lương tâm cắn rứt bởi lỗi lầm mình gây ra. Nhưng đau hơn cả là vì hàng ngày trước mặt tôi phải chứng kiến việc chia sẻ chồng mình với người đàn bà khác.

Khi về nhà anh nói với tôi “cô hãy tự lo cho bản thân, hãy đi tìm một người để đến với người đó đi. Cuộc sống của tôi với cô không còn tiếp tục hy vọng gì nữa”, đến chết anh cũng không chịu tha thứ cho tôi. Tôi đau lắm, biết chẳng có quyền gì mà ghen tuông hay trách móc anh cả vì tôi đáng tội. Nhưng bản thân anh cũng biết rằng tôi chỉ bị “tai nạn”, tôi ngu muội chứ có thật lòng yêu đương gì người đàn ông kia, và anh cũng biết rõ tôi yêu anh đến nhường nào. Nhưng không một lời quan tâm, chia sẻ, chỉ cho tôi những lời cay nghiệt làm bản thân tôi gục ngã.

Chuyện của tôi ngoài chồng ra vẫn chưa có một ai biết, nhưng mọi chuyện đúng là không thể giấu mãi được, cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Gần đây gia đình tôi nói nhiều vì chồng không chịu làm ăn gì cả, chỉ lo chơi bời hết ngày này qua ngày khác. Khi gia đình nói nhiều quá không chịu được, anh ấy nói có nỗi khổ riêng và đã nói ra tất cả mọi chuyện.

Ngày anh nói ra với bố mẹ cũng là ngày tôi quyết định thú nhận tất cả với gia đình, tôi biết chỉ có nói ra lương tâm tôi mới được thanh thản và nhẹ nhõm. Vậy là cả gia đình chồng đã biết, tôi luôn tưởng rằng khi gia đình chồng biết chuyện mọi người sẽ khinh rẻ, coi thường tôi. Nhưng không, giống như tôi đã nghĩ, gia đình có trách móc tôi nhiều nhưng cũng thương tôi không ít vì 10 năm sống cùng, tôi chưa từng có một điều tiếng gì và tôi thầm cảm ơn gia đình mình nhiều lắm.

Hiện tại chồng tôi vẫn sống như thế, không có gì quan trọng hơn tình yêu của anh, kể cả gia đình hay con cái, anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Bố mẹ chồng và cả gia đình tôi luôn góp ý, khuyên nhủ, thậm chí còn lên án gay gắt quyết liệt chuyện chồng quan hệ với người đàn bà kia, vì gia đình tôi không muốn vợ chồng tôi tan vỡ, vì con cái chồng tôi có thể quay đầu lại. Nhưng tất cả sự quan tâm đó chồng tôi không hề để ý, nó không thể tác động một chút nào đến suy nghĩ của anh.

Nhà tôi cách nhà người đàn bà kia gần 30 km nhưng chồng tôi không quản nắng mưa, thường xuyên đều đặn sang gặp người đàn bà đó. Ngang trái hơn là anh có thể kể mọi chuyện nhỏ nhất từ những lời nói của gia đình tôi, những cử chỉ hành động của tôi cho người đàn bà đó nghe.

Ngay cả việc tôi quỳ lạy van xin bố mẹ chồng và gia đình chồng tha thứ cho tôi như thế nào anh cũng kể tỉ mỉ cho người đó biết. Gần đây, khi bị tác động nhiều đến chuyện quan hệ yêu đương, anh ấy càng tỏ ra khó chịu, khinh ghét, ghẻ lạnh tôi, thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó. Còn tôi chỉ biết lặng im mà tâm can tan nát.

Không biết bạn đọc có ai từng chịu hoàn cảnh như tôi không, hãy giúp tôi, hãy cho tôi lời khuyên chân thành, tôi không biết mình phải làm gì bây giờ. Ngày nào, đêm nào cũng vậy, tôi chỉ biết oán hận bản thân mình trong sự dằn vặt, đau đớn, tôi suy sụp hoàn toàn, không còn đủ sức để nhìn về tương lai của mình nữa.

Tôi không muốn mất chồng, rất sợ mất anh ấy. Tôi từng nghĩ sẽ cam chịu tất cả ngay cả việc chồng không còn tình cảm gì với mình và bắt buộc mình phải sống chung chồng với người đàn bà khác. Tôi chấp nhận tất cả chỉ để được ở gần anh ấy và quan trọng hơn là các con của tôi không phải chịu cảnh bố mẹ chia lìa. Xin hãy giúp tôi. Cảm ơn các anh chị rất nhiều và mong được nhận những lời khuyên chân thành.

Ngọc

Ám ảnh vì chồng ‘bóc bánh trả tiền’

Mỗi lần đi cùng, thấy anh trêu những người con gái khác, tôi tủi thân và cảm giác như mình không được chồng tôn trọng. Khi gần gũi chồng, tôi lại càng thấy bị ám ảnh vì những chuyện anh đã làm.

Cách đây gần một năm, tôi vô cùng suy sụp và đau khổ khi vô tình đọc được tin nhắn của chồng hẹn hò với người con gái khác. Lúc đó tôi đang mang bầu cậu con trai thứ hai. Chồng đã van xin tôi tha thứ và nói rằng đó chỉ là trong lúc tôi mang bầu, chồng không dám gần gũi vợ vì sợ làm ảnh hưởng đến con trong bụng, nên đã mắc sai lầm bên ngoài. Chồng đã thề thốt rằng đó chỉ là “bóc bánh trả tiền” chứ không hề có chuyện tình cảm.

Lúc đó, tôi đã vô cùng đau khổ, tôi tưởng rằng mình không thể vượt qua nổi, nhưng rồi vẫn quyết định tha thứ cho chồng bởi tình yêu tôi dành cho anh quá lớn, hơn nữa tôi không thể để 2 đứa con của mình không có bố. Từ lúc lấy nhau anh cũng rất quan tâm và trách nhiệm với gia đình, rất yêu thương vợ con. Nếu như không phát hiện ra chuyện đó thì có lẽ tôi đã là người phụ nữ hạnh phúc nhất.

Mặc dù quyết định như vậy, nhưng từ đó đến nay, đã gần một năm trôi qua, giờ con trai thứ hai của tôi đã 6 tháng tuổi, mỗi lần gần anh là tôi lại cảm thấy uất nghẹn khi nghĩ đến cảnh anh ân ái với người khác.

Trước khi lấy tôi, chồng cũng là một người khá đa tình, tôi biết trước tôi anh đã yêu rất nhiều người nhưng cũng không muốn tìm hiểu chuyện cũ. Hơn nữa, chồng lại có tính hay trêu những người con gái khác ngay cả khi có sự có mặt của tôi.

Nhưng trước khi có chuyện kia xảy ra thì mỗi lần đi đâu, khi anh trêu những người con gái khác, mặc dù khó chịu lúc đó nhưng rồi tôi vẫn nghĩ đó là do tính cách của chồng chứ không có gì đặc biệt nên quên ngay. Nhưng từ khi có chuyện tôi phát hiện ra anh đã làm chuyện đó bên ngoài, mỗi lần đi cùng anh, thấy anh trêu những người con gái khác tôi thấy tủi thân và có cảm giác như mình đang không được chồng tôn trọng. Cộng với chuyện cũ làm cho lòng tin của tôi đối với anh càng ngày càng bị lung lay. Khi gần gũi chồng tôi lại càng thấy bị ám ảnh vì những chuyện anh đã làm.

Hay là vì quá yêu chồng nên tôi không thể vượt qua nỗi đau này, tôi thấy đau khổ và mệt mỏi, thường xuyên lên mục Tâm sự để tìm đọc xem có ai có hoàn cảnh như tôi, nhưng càng đọc tôi càng thấy buồn hơn. Tôi sợ rằng kéo dài tình trạng này tôi sẽ trở nên lãnh cảm. Tôi đã rất cố gắng không nghĩ đến những chuyện đau buồn ấy nhưng rồi lại không thể. Tôi luôn bị ám ảnh.

Soha