Tham giàu, lấy chồng hơn 14 tuổi rồi bị ruồng bỏ

Sau khi kết hôn, gia đình nhà anh ta thúc ép chị sinh con ngay vì anh ta cũng đã lớn tuổi. Trớ trêu là ở chỗ, càng thúc ép thì lại càng không thấy chị mang bầu. Anh chồng đâm ra cáu bẳn, khó chịu rồi hắt hủi vợ và sau đó là bỏ bê vợ đi tìm của lạ…

 

Ham chồng giàu
Ham chồng giàu

Tham vàng bỏ ngãi” – Tôi ôm chị vào lòng và kết thúc câu chuyện như thế. Nghe tiếng khóc dấm dứt rồi nức nở của chị mà tôi vừa thương vừa giận chị. Ngày chị quyết định lấy anh rể – chồng cũ của chị thì tôi đã từng ghét chị vô cùng.

 

Ngày ấy, trong mắt một đứa trẻ chưa bao giờ ra khỏi làng như tôi thì chị là người phụ nữ tôi thần tượng. Khỏi phải nói, đi tới đâu tôi cũng mang chị gái ra làm oai với bạn bè và mọi người. Ở miền quê không có gì nhiều bằng gió, nắng và cát quê tôi thì một cô gái thông minh, xinh xắn, nhanh nhẹn, khéo léo không phải dễ tìm. Chị luôn là con ngoan trò giỏi, một cô gái mạnh mẽ và độc lập. Hơn thế nữa, chị còn là một trong số ít người làng tôi được đi học Đại học. Nhưng nể phục hơn là người con gái ấy lại chọn miền quê nắng gió này lập nghiệp khi ra trường: chị là giáo viên trường làng.

Tôi cũng thần tượng tình yêu của chị biết chừng nào. Chị yêu một anh người cùng làng tôi, họ yêu nhau thấm thoắt cũng sáu năm. Mối tình học trò đẹp đẽ, trong trẻo, thuần khiết của họ là niềm mơ ước của tôi suốt những năm tháng đó. Tôi luôn những tưởng tình yêu của họ sẽ đơm hoa kết trái, và chắc là thế rồi. Vậy mà, cái kết của câu chuyện thật không ai ngờ tới!

Một ngày, có anh chàng người làng bên, hơn chị tôi 14 tuổi qua hỏi chị làm vợ. Anh ta lấy vợ muộn là do anh đi nước ngoài lao động gần chục năm gì đó và cũng vì thế nên nhà anh ta mới giàu. Họ hàng làng xóm thì ai cũng nghĩ là chị tôi có phúc mới được thế. Bố mẹ tôi tôn trọng con cái và cũng để nghe ngóng thêm nên không nói gì.

Chỉ mình tôi là người phản đối. Hẳn là thế rồi, tôi thần tượng tình yêu của chị, luôn cầu mong tình yêu ấy đơm hoa và hiển nhiên tôi ghét anh nhà giàu. Ngày nào tôi cũng thuyết phục, thuyết phục và thuyết phục…. Cuối cùng trời xui đất khiến thế nào chị tôi gật đầu cái rụp, thế là cưới!

Sau này, chị có giải thích với tôi rằng chị thương bố mẹ vất vả nên muốn sau khi lấy chồng có thể giúp bố mẹ được phần nào, tuy không yêu nhưng người ta cũng là người tử tế. Về phần anh người yêu, anh ấy chưa xin được việc, chị con gái có thì, rằng đó chỉ là mối tình học trò… Ngụy biện! Tôi không thể chấp nhận được cái lý do ấy, bố mẹ tôi không phải là những người hám tiền hám của, dù nghèo khổ nhưng trước giờ chúng tôi luôn hạnh phúc. Mối tình gắn kết cả ngần ấy năm trời mà là tình học trò vu vơ? Mọi suy nghĩ thần tượng trước đây của tôi về chị sụp đổ.

Người chị nằm cạnh tôi bây giờ là một người đàn bà bị chồng, nhà chồng ruồng bỏ. Sau khi kết hôn, gia đình nhà anh ta thúc ép chị sinh con ngay vì anh ta cũng đã lớn tuổi. Trớ trêu là ở chỗ, càng thúc ép thì lại càng không thấy chị mang bầu. Anh chồng đâm ra cáu bẳn, khó chịu rồi hắt hủi vợ và sau đó là bỏ bê vợ đi tìm của lạ…Bà mẹ chồng mê tín đi xem bói thấy bảo nhà không có con là do chị. Thế là bà ta về nhiếc móc, cạnh khóe rồi chửi bới, xua đuổi con dâu. Chồng chị – một kẻ ít học tin theo mẹ cũng hùa vào xua đuổi chị. Ngán ngẩm, chị đi kiểm tra sức khỏe về làm bằng chứng lỗi không do mình. Thế nhưng ai tin chị, bát nước đã hắt đi rồi thì không lấy được lại nữa. Ly dị!

Chị nằm đây chua xót với tôi những ngày tủi nhục bên nhà chồng, những khinh miệt, hắt hủi của kẻ giàu hợm của, rồi thổn thức mối tình của chị. Chị xót xa cho hai thân già là ba và mẹ, họ sẽ phải mang theo nỗi đau về chị.

Chị đã sai! ……. Tiếng nấc nghẹn ngào và nước mắt tủi hổ, ê chề của thân gái tham vàng bỏ ngãi!

Tuyet Do

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.