Category Archives: Tâm sự tình yêu

Đừng cố bắn súng vào quá khứ

Phút chốc tất cả trong tay chị tan biến như bọt xà phòng, lẽ ra, lẽ ra… đừng cố bắn súng vào quá khứ!

Quá khứ nên cho nó ngủ yên
Quá khứ nên cho nó ngủ yên

Ngọc xinh xắn nhất trong đợt tuyển công nhân vào nhà máy dịp ấy, nom chị như bông hoa đang kỳ nở rộ, nên đã lọt vào mắt xanh của anh quản đốc phân xưởng hơn Ngọc cả chục tuổi mà chỉ biết đến công việc chẳng màng chuyện vợ con.

Được anh tạo điều kiện nhiều nên trong lòng Ngọc luôn hàm ơn và đến với anh cũng vì cảm cái sự nhiệt tình, chân thật ấy. Anh kéo Ngọc lên văn phòng chuyên việc sổ sách, theo dõi công nhân làm việc, thế rồi cặp đôi trai tài gái sắc ấy cưới nhau, có một cậu con kháu khỉnh sau đó.

Nhưng anh ngày càng tự tạo cho mình áp lực phải mang đến cho vợ con cuộc sống đầy đủ, tiện nghi. Vào đúng những năm đất nước đang vào thời kỳ đổi mới, anh làm việc ngày đêm, cống hiến cho nhà máy những nhiệt huyết trai trẻ. Khiến cho người vợ tuổi đôi mươi nhiều mơ mộng bị hụt hẫng, đêm xuống thiếu vòng tay của chồng cảm thấy rất cô đơn, Ngọc mang nỗi niềm khó nói ấy ôm trong lòng rồi buông ra tiếng thở dài thườn thượt.

Một anh chàng vốn là lái xe nhà máy thuê chở hàng, thường làm việc cùng do Ngọc phụ trách điều động xe pháo, đã tỏ vẻ cảm thông và hiểu cho nỗi buồn mênh mang trong đôi mắt sâu thẳm ấy. Lời nói ngon ngọt của người từng trải khiến lòng chị như nhẹ vơi đi, mang đến cảm giác phơi phới thật lạ kỳ, Ngọc tươi cười đáp lại và đôi mắt thì lúng liếng… Bắt sóng được tín hiệu của nhau, họ bắt đầu lén lút hò hẹn, Ngọc như được trở lại thời kỳ yêu đương, lãng mạn, đắm say và vụng trộm.

Ngọc run rẩy muốn ngã khi cô nhân viên y tế thông báo đã có thai, mặt chị tái dại lo lắng, trong khi chồng thì mừng rỡ. Ngọc đã giữ lại cái thai vì vẫn nuôi vài phần trăm hi vọng rằng nó là con của chồng. Nhưng rồi con bé chào đời với nhiều nét giống người tình khiến tơ lòng trong chị với anh ta không thể dứt được, dường như vẫn còn lưu lại tình cảm với con người đầy cuồng nhiệt đó, vậy là cùng lúc Ngọc sống trong tâm trạng day dứt, khổ tâm vì lừa dối chồng. Giờ người tình tránh mặt, không liên lạc, cũng vì Ngọc không thể bỏ chồng, để đứa con đầu phải khổ, hai nữa chẳng đời nào người tình chịu bỏ vợ con.

Đứa bé lớn lên, đã có vài lời bàn ra tán vào, chẹp miệng của người đời nhưng Ngọc vẫn cố bơ đi mà sống, vì thấy chồng chẳng có vẻ gì ghét bỏ con gái.

Tất cả sẽ là quá khứ, tất cả sẽ được chôn vùi xuống ba tấc đất và tất cả những phán đoán của mọi người sẽ chỉ ở mức bán tín bán nghi, nếu như không có việc con gái Ngọc lập gia đình. Chị khi ấy đã gần năm mươi tuổi đầu mà còn bồng bột, thiếu suy xét, Ngọc gọi điện cho người tình năm xưa để thông báo, rồi hỏi có đến dự được và cho con cái gì không.

Cuộc trò chuyệnấy có lẽ chỉ hai người biết với nhau, song vì tức cái thái độ lạnh lùng của người ta, hình như hắn tắt máy không thèm tiếp chuyện, nên Ngọc mất bình tĩnh, nhắn lại một tin: “Mày có phải là bố nó không hả, đồ chó!”.

Cái kim hơn hai mươi năm trời lòi ra khi vợ người tình đọc được, cú vì bị mọi người công kích bao năm chuyện chồng lang chạ, có con ngoài giá thú, nên giờ chị chàng quyết định làm cho bung bét. Hai người đàn bà chửi nhau trong đêm chưa hả, sáng hôm sau gọi từ sớm chửi tiếp để mọi người cùng hóng, chẳng mấy chốc chuyện lan ra, ai nấy sững sờ.

Nỗi đau nhục bị “cắm sừng”, nuôi “con tu hú” bao năm anh ôm chặt trong lòng, giờ thiên hạ đều thấu để cười chê, khiến anh không tài nào ngẩng mặt lên, liền lặng lẽ lên tàu về quê mãi mạn ngược, dù chỉ tuần sau là cưới con gái, chuyện đó không còn quan trọng nữa vì cô dâu xấu hổ cũng đã bỏ nhà đi đâu không ai biết. Cậu con trai thì khinh giận mẹ không thèm nói câu nào.

Phút chốc tất cả trong tay chị tan biến như bọt xà phòng, lẽ ra, lẽ ra… đừng cố bắn súng vào quá khứ!

Theo Dân Trí

Hy sinh sự trong trắng để cứu vãn tình yêu

Sau 2 năm yêu nhau, tình cảm của anh nguội lạnh dần. Những tin nhắn, cuộc điện thoại ngày càng ít. Rồi chuyện gì đến cũng đến, em quyết định cứu vãn mối quan hệ bằng cách trao cho người ấy đời con gái của mình.

Em đang là sinh viên một trường đại học danh tiếng tại TP HCM, em và bạn trai quen nhau đã hơn 3 năm. Thời gian đầu mới quen, em còn là một nữ sinh 12 và được bạn trai hết lòng thương yêu, quan tâm. Tình cảm của tụi em vẫn thắm thiết trong suốt 2 năm, cả khi 2 đứa đi đại học ở 2 nơi khác nhau, em ở Sài Gòn còn bạn đó học ở Buôn Ma Thuột, nhưng bạn ấy vẫn đều đặn qua thăm em.

Trong 2 năm đó, nhiều lần bạn trai đòi quan hệ nhưng vì em phản đối nên bạn trai dừng lại bởi tôn trọng em. Nhưng sau 2 năm, tình cảm của bạn trai em bắt đầu “nguội lạnh” dần, những tin nhắn, cuộc điện thoại ngày càng ít và có khi những tin nhắn hay cuộc gọi của em còn bị cho là lắm chuyện, rắc rối. Rồi chuyện gì đến cũng đến, em quyết định cứu vãn mối quan hệ bằng cách trao cho người ấy đời con gái của mình.

Continue reading Hy sinh sự trong trắng để cứu vãn tình yêu

Bạn trai đi ăn chỉ trả tiền phần của mình

Đợi đến lúc mẹ Linh đứng lên đi vào nhà vệ sinh, Đức nhẹ nhàng đưa tiền rồi nói với cô: “Anh chưa thanh toán đâu nhưng nhìn hóa đơn rồi, đây là phần của anh, lát em ra thanh toán phần của em và mẹ nhé”.

Bạn trai 50-50

 Đức và Linh làm cùng công ty, khi Linh vào công ty thực tập thì Đức đã là phó phòng, thu nhập hàng tháng có khi lên đến vài chục triệu. Bạn Linh ai cũng khen Linh may mắn vì có người yêu Hà Nội bảnh bao, lịch sự, lại thành công khi còn trẻ. Thế nhưng có không ít lần Linh đã phải bẽ bàng vì tính keo kiệt của người yêu.

Vì gia đình, kiếp này em đành phụ tình anh

Quen anh thì em là người con bất hiếu, chia tay anh thì em là người bội tình. Thôi thì để mình em đau khổ vậy, dù người ta nói em tàn nhẫn, em thực dụng em cũng đành chấp nhận, vì có lẽ đó là khi em nỡ vứt bỏ đi trái tim yêu em chân thành.

Mình quen nhau, yêu nhau như một định mệnh. Trong một chuyến công tác về miền Nam nắng gió, mình được phân công đi cùng nhau, mình đến với nhau nhẹ nhàng như đã chờ nhau từ lâu, đã là của nhau từ lâu rồi vậy. Nhiều lúc em tự hỏi sao em có thể chấp nhận quen anh một cách nhanh như vậy, em của ngày xưa đâu có vậy, đến lúc phát hiện ra thì trái tim em đã tràn ngập hình bóng anh rồi.

Continue reading Vì gia đình, kiếp này em đành phụ tình anh

Anh quất ngựa truy phong khi biết em có thai

Em nói với anh ta là “chỉ cần anh giúp em nuôi con, em sẽ chấp nhận mọi điều kiện của anh, em không bắt anh phải cưới gì cả”. Nhưng em chỉ nhận được những lời nói vô cảm “em đi khám bác sĩ rồi bỏ đi, nếu chấp nhận, anh chấp nhận lâu rồi”. (Huế)

 

Em năm nay 20 tuổi, hiện là sinh viên một trường công lập danh tiếng. Em từng yêu một người đàn ông hơn mình 13 tuổi, anh ta có sự nghiệp tốt và rất thành đạt. Tuy tuổi tác có chênh nhau nhiều nhưng anh ấy trong công việc là một người quyết đoán và giỏi giang, còn khi ở nhà thì đúng là thanh niên chưa vợ, trẻ trung và sôi nổi, đó là điểm khiến em có cảm tình với anh ấy.

Hơn thế nữa, gia đình anh rất hạnh phúc, có nề nếp gia phong. Nhà có 3 anh em trai nhưng rất yêu thương và hòa thuận. Chính nền tảng gia đình của anh lại càng làm em tin tưởng và yêu anh nhiều hơn. Bởi em nghĩ rằng, cuộc đời mình lúc nhỏ đã không có một gia đình trọn vẹn thì sau này lấy chồng phải tìm được một gia đình tốt để nương thân.

Continue reading Anh quất ngựa truy phong khi biết em có thai

Từ em vợ…đến “tập 2” của anh rể

Chẳng biết tự lúc nào, tôi mong điện thoại reo chuông. Ở đầu dây anh rể kể chuyện về gia đình, đặc biệt là chuyện của hai cháu.

 

Anh cưới chị cả khi tôi còn là đứa trẻ chăn trâu, tóc vàng hoe và khét mùi nắng. Chú rể chững chạc trong bộ đồ bộ đội màu xanh lá rừng mới tinh, đẹp đôi cùng cô dâu quần phíp, áo bà ba nâu non, cổ trái tim trong ngày cưới. Đám cưới chị tôi được cho là to và vui nhất làng và còn lưu dấu chuyện đống rơm bén lửa do pháo cưới văng vào. Tôi cùng các bé đồng lứa trong dòng họ chạy nhảy tung tăng với bộ cánh đẹp nhất.

Continue reading Từ em vợ…đến “tập 2” của anh rể

Đòi hỏi, rồi nghi ngờ…mình không phải người “đầu tiên”

Tôi thấy thật bẽ bàng. Giá như tôi không một lần sống thoáng.

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện tôi và anh tiến xa hơn trước khi chúng tôi cưới. Anh luôn tiêm vào đầu tôi những câu đại loại như: “sống thoáng lên, chuyện đó có gì đâu”, “chuyện quan hệ trong yêu đương là bình thường, đâu cứ cần phải cưới rồi mới được”, “anh yêu em đâu chỉ vì chuyện đấy”… Tôi đã lặng im và giả tuồng như không để ý, quyết tâm “không sống thoáng dù chỉ một lần”.

 

Tôi đang là sinh viên năm thứ 3 của một trường đại học ở Hà Nội. Tình yêu đến với tôi khi tôi vừa lạ lẫm đặt chân vào cánh cổng trường. Từ tỉnh lẻ lên thành phố học, tôi chưa từng yêu ai và anh là người đầu tiên cho tôi biết thế nào là tình yêu. Tôi yêu anh nhưng luôn sống với quan niệm giữ mình, giữ lại điều cao quý của người con gái cho chồng tương lai.

Yêu nhau 3 năm, không ít lần anh nói với tôi rằng: “Chúng mình quan hệ đi em, anh muốn tiến xa hơn nữa, yêu nhau bây giờ chuyện đó là bình thường”. Tôi đã lặng im, nhiều lần không thể chấp nhận được tôi đã hét lên và đuổi anh ra về. Tôi thương anh lắm vì tôi hiểu đó cũng chỉ là nhu cầu sinh lý, anh quá tốt với tôi và nhất là xã hội bây giờ “tình yêu luôn đi kèm với tình dục” nhưng tôi không muốn mình sẽ hòa tan như bao người trong xã hội. Tôi giữ cũng là giữ cho anh, chỉ còn 1 năm nữa thôi ra trường tôi và anh sẽ làm đám cưới, lúc đấy anh muốn gì ở tôi chẳng được.

Tôi yêu anh và cũng rất sợ cái cảm giác khi nhìn anh phải sống trước tác động của quan niệm sống thoáng đang ngày ngày phô diễn trước mắt và nhất là bạn bè anh, họ cũng thường xuyên hỏi anh rằng: “đã làm chưa? Yêu mà không có thì vứt bỏ”. Anh yêu tôi và một phần cũng hiểu những “cảm giác” của tôi mỗi lần anh nhắc đến chuyện đó. Anh đã quên hay chỉ giả bộ quên để tình yêu của chúng tôi không còn sóng gió?

Ngày kỷ niệm 3 năm yêu nhau, chúng tôi đã đi du lịch xa, đây là lần đầu tiên chúng tôi cùng nhau đi xa đến vậy mà lại đi 2 ngày 1 đêm. Đến nơi, theo quyết định tôi thỏa thuận trước hai người sẽ ở hai phòng khác nhau nhưng khi chúng tôi đi hỏi thì nhà nghỉ nào cũng chỉ còn 1 phòng duy nhất mà các nhà nghỉ lại cách khá xa nhau. Không còn cách nào khác chúng tôi đã ở chung.

Một ngày rất vui vẻ với nhiều nụ cười nhưng mọi thứ chỉ thực sự bắt đầu khi tối đến. Anh xin lỗi tôi vì để chúng tôi phải chung phòng, giọng anh có chút gì khác, mắt anh mang đậm vẻ buồn buồn. Sợ anh suy nghĩ quá, tôi cười và đưa cánh tay ra ôm chặt anh vào lòng. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc và ấm áp khi anh ở bên tôi nhưng bất chợt một tiếng nói thầm gần tai: “Mình quan hệ em nhé!”, anh nói và không đợi câu trả lời từ tôi, mọi thứ bắt đầu. Một phần vì đây là trường hợp tôi không ngờ tới, một phần vì quá thương sự chịu đựng anh đã trải qua, tôi buông mình để anh làm chuyện ấy.

Tôi không thể tin sau khi tôi đã trao anh tất cả, anh lại nói với tôi rằng: “Có lẽ anh không phải là người đầu tiên thì phải, con gái bây giờ ai chẳng như ai”. Tôi chẳng biết nói gì với anh nữa, tôi thấy ghê tởm vì điều đó, chỉ một lần thôi tôi bỗng chốc bị kết luận thành một kẻ sống thoáng. Tôi ghét chính mình vì quá mềm yếu, tôi ghét cái cách sống thoáng đang ngày ngày đang phô diễn. Đó là lần đầu tiên, mà cũng là lần khiến tôi sợ… Giá như tôi chưa một lần sống thoáng!

Nguyễn Kim (anhkim810@…)

 

 

Chuyện còn “zin” của vợ

Đa phần chị em phụ nữ đều cho rằng không nên thú nhận việc “mất trinh”.

Vì nếu bản thân mình tự thú nhận mất cái ngàn vàng thì chắc chắn tình yêu sẽ tan vỡ hoặc nếu có kết hôn thì cuộc sống trở nên rất tệ hại.
Màng trinh – Người muộn phiền, kẻ hằn học
Trên một diễn đàn, anh chàng có nick name dovhung chia sẻ: “Thực ra, phụ nữ hiểu sai về cái mong muốn ngưòi vợ còn trinh tiết của đàn ông. Thực chất, trinh tiết mà đàn ông quan tâm không phải là cái màng mỏng, nó là cái tiết hạnh của người con gái mình yêu. Một cô gái có lịch sử yêu đương dày đặc (từ 3 mối tình trở lên) đàn ông nghĩ về họ? Tôi (chúng tôi) nghĩ rằng cô ấy đã không kiên nhẫn với tình yêu, tình yêu thì có lúc thăng, lúc trầm và có vẻ như cô gái ấy đã không đủ kiên nhẫn và chín chắn để cùng xây dựng mối tình một cách tử tế. Hơn nữa, có thể cô ấy còn có tư tưởng, bỏ người đàn ông này, ta có gã đàn ông khác”.

Đau đớn vì “vá” cái ngàn vàng

Đến khi tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình, Ngân mới hốt hoảng nhìn lại quãng thời gian đã sống quá dễ dãi. Ngân vội vàng cầu cứu đến dịch vụ “vá” cái ngàn vàng.

24 tuổi, vừa tốt nghiệp một trường đại học có tiếng ở Hà Nội, gia đình không giàu có những cũng thuộc hàng khá giả nên Ngân có luôn một công việc ổn định.

Ngân có dáng người dong dỏng cao, gương mặt ưa nhìn nên có rất nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng sau cuộc tình đầu tiên với cậu bạn cùng lớp đổ vỡ đã tạo cho Ngân cú sốc tinh thần rất lớn.

Đớn đau

Ngân yêu nồng nhiệt và hết mình nhưng khi chiếm trọn được cô thì bạn trai mới thành thật: “Anh yêu em đơn giản cũng chỉ là vì lời thách đố. Đến bây giờ, lời thách đố đã được thực hiện thì…”. Câu nói nửa vời ấy khiến Ngân vô cùng đau đớn, cô quyết tâm sẽ trả thù lũ đàn ông.

Cứ thế, Ngân lao vào chinh phục các cuộc tình. Ở cuộc tình nào dẫu nhanh hay lâu thì cô cũng hiến dâng tất cả rồi lại ra đi với suy nghĩ đã tạo được nỗi đau trong lòng họ.

Continue reading Đau đớn vì “vá” cái ngàn vàng

Những câu nói cửa miệng của đàn ông ngoại tình

Vẫn biết những anh chàng ngoại tình luôn có đủ chiêu trò cũng như sự khôn ngoan để “qua mặt” người phụ nữ của họ, nhưng chung quy lại họ sẽ không ít hơn một lần thốt lên những lời sau đây.

Đàn ông ngoại tình
Đàn ông ngoại tình
“Cô ấy chỉ là bạn thôi”

Bạn phát hiện ra thời gian gần đây chàng rất hay trò chuyện cùng một cô gái, và khi bạn hỏi, chàng sẽ không ngần ngại trả lời rằng cô ấy đơn thuần chỉ là bạn. Nhưng nếu bạn yêu cầu được gặp mặt cô ấy, chàng sẽ từ chối ngay lập tức, đơn giản vì mối quan hệ của họ không chỉ là bạn bè.

Continue reading Những câu nói cửa miệng của đàn ông ngoại tình