Tag Archives: viec lam

Em muốn làm việc trong một môi trường chuyên nghiệp!

99/100 em đi phỏng vấn đều khẳng định mong muốn đó. Nghe thì hay, nhưng khi đi vào thực tế nó lại trở điều vô cùng khôi hài, nó phản ánh tính hài hước không giới hạn của các em.

Trước hết, phải dịch nôm “môi trường chuyên nghiệp” theo tưởng tượng của các em:
– Công ty lớn, văn phòng đẹp
– Lương cao, thưởng đều, nghỉ mát đầy đủ.
– Nhân viên ăn mặc đẹp, thơm tho.
– Sếp hiền như bà tiên, ông bụt.
– Không quản lý về thời gian, nhưng cũng đừng quản lý cả hiệu suất.
– Làm việc bất đắc kỳ tử, hứng lên: làm như trâu chó, hết hứng: không làm.

Ảnh minh hoạ: Thả - Nhặt
Ảnh minh hoạ: Thả – Nhặt

Kiểu kiểu thế.

Các em xem nhiều phim, đọc nhiều tiểu thuyết, theo dõi nhiều show truyền hình thực tế nên chắc bị lậm. Thực tế “môi trường làm việc chuyên nghiệp” nó như này:

1. Quy trình chuyên nghiệp: nghĩa là em biết công việc cần làm bắt đầu từ đâu, kết thúc thế nào, phối hợp với ai, trong bao lâu phải hoàn thành. Em là một mắt xích trong cái quy trình đó, em làm việc đúng, làm việc đủ để đảm bảo quy trình vận hành trơn tru, vì ngoài em, những em khác cũng tham gia vào quy trình này, một đứa phá thối, cả quy trình sẽ rối loạn. Như cái chợ ấy, sẽ không còn chuyên nghiệp nữa.

2. Chính sách minh bạch: nghĩa là thưởng phạt phân minh, em biết em làm tốt được gì, làm tồi sẽ mất gì.

3. Con người chuyên nghiệp: chính là em, là tôi, là các bạn đồng nghiệp khác. Con người chuyên nghiệp là việc đã giao thì phải hoàn thành. Em có hứng thú hay không hứng thú, sức khoẻ tâm sinh lý có ổn định hay không em vẫn phải hoàn thành công việc. Cái đó còn được gọi là thái độ chuyên nghiệp.

Em hình dung như mình đang ở trong nhà máy sản xuất gà chiên, em phụ trách công đoạn vặt lông gà, bạn tiếp theo làm công đoạn chặt gà v.v… Hôm nay trái gió trở giời, mặt trời không đủ sáng để em quang hợp tạo ra hứng, em không làm việc vặt lông gà, hoặc em làm như mèo mửa. Dây chuyền vẫn phải chạy, vậy là hoặc là không có gà để chiên, hoặc sẽ có món gà chiên cả lông, khách dí (cái gì đó) vào mua, công ty không có doanh thu, nhưng em vẫn đòi hưởng lương bình thường, hihi.

Đấy, chuyên nghiệp nó chỉ thế thôi. Làm đúng, làm đủ là được, không cần “làm quá”. Các em đi làm việc, không phải nghệ sĩ (mà nghệ sĩ họ cũng có nguyên tắc chứ không vô tội vạ như em tưởng). Các em làm việc tuỳ hứng, vô tội vạ. Xong các em đòi hỏi cái này mới quá đáng này: Sếp phải tâm lý, không được nổi cáu mà phải khéo léo tìm cách motivate em. Đùa, Sếp chứ có phải phường chèo mua vui cho các em đéo đâu. Em thích Sếp phải như Tây còn bản thân mình thì cứ như… Ta. Chẳng bao giờ tự hỏi mình đã làm đúng, làm đủ chưa, chỉ thích mộng mơ và hờn dỗi.

Như thế là lừa đảo em ạ, em lừa người phỏng vấn để vào công ty. Em lừa nguyên cả một đám đồng nghiệp vì làm họ tưởng em là người có thể kề vai sát cánh, cùng làm-cùng hưởng-cùng chịu trách nhiệm. Xong rồi em lật lọng, giở mặt, em hiện nguyên hình là một thành phần vô trách nhiệm, làm ăn chả ra gì, em để lại đống hổ lốn em gây ra, và để lại trên vai họ thêm vài gánh nặng.

Lần sau đi phỏng vấn, thay vì nói “em muốn làm việc trong một môi trường chuyên nghiêp” em hãy tự hỏi “mình đã chuyên nghiệp đủ với môi trường đó hay chưa” em nhé.

Vũ Nguyễn Thùy Vân

Vẫn thất nghiệp dù luôn kiếm được công việc thu nhập cao

Vẫn thất nghiệp dù luôn kiếm được công việc thu nhập cao.

 

Đây là một câu chuyện có thật dành cho các bạn sinh viên sắp và mới ra trường.
Tôi có một người bạn tốt nghiệp ngành sư phạm. Vì mới ra trường nên được chỉ định về huyện dạy.  Ngôi trường mới ấy có hai trụ sở và hai khu nhà tập thể cho giáo viên. Một là nằm hơi xa khu đường chính, một là xa tít tò te và vẫn chưa có điện. Lương khởi điểm cũng tương đối nhưng buồn vì bốn bề sông nước.

Cuộc sống cứ y như trên đảo hoang.

Không ti vi, không wifi…

Bạn tôi may mắn được ở khu có điện.

Cuộc sống không mấy dễ chịu nhưng không quá khó khăn nếu như không bị một lần chìm đò. Lúc đó là ca nô và đò đâm nhau. Người lái ca nô là tài xế xe của phó chủ tịch huyện. Lần đầu tiên ca nô đâm ngang vào đò làm đò lật úp. Mãi mới tìm được chỗ bơi ra thì bị một phụ nữ níu chân. Cứ tưởng sẽ chết thì may mắn người ấy buông tay ra và bạn tôi được vớt lên bờ. Vì có lỗi nên chiếc ca nô quyết định đưa bạn tôi đến trường nốt quãng đường còn lại. Dọc đường nó lại đâm vào một xuồng khác rồi cứ như phim hoạt hình cô bạn tôi bay cái vèo xuống nước. Lần này lại giữa sông cái nhưng vẫn may mắn vì lúc đào tạo sư phạm người ta quy định một khóa học bơi nên không bị chết đuối. Bị như vậy liên tiếp hai lần trong một ngày nên bạn tôi rất ám ảnh mỗi khi đi sông và thấy nước.

Được một tuần, cô ấy đành xin nghỉ.

Thành công nhờ đam mê công việc
Bạn sẽ thành công nhờ đam mê công việc – Ảnh minh họa

Sau khi xin nghỉ cô tìm được một công việc mới ở một trường quốc tế lương gấp đôi nhưng cực kì áp lực. Lúc nào cũng có camera và thành tích học sinh cũng là thước đo của năng lực cô.

Sau 2 tháng cố gắng bạn tôi lại bỏ cuộc.

Lần này không dễ tìm việc như lần trước. Thất nghiệp rồi ở nhà bạn tôi hay suy nghĩ vớ vẫn và hay cáu gắt lắm. Cô ấy vẫn đi xin việc đại khái như bán hàng cũng được miễn được gần nhà. Nhưng may mắn không mỉm cười vì những việc như thế luôn đòi hỏi ngoại hình.

Rồi bạn tôi lại nảy ý định hay mở một quán ăn vặt nhỏ nhưng được một hôm cô ấy lại chán vì không bán được nhiều. Cô ấy cũng mở một xe bánh mì nhưng kết quả cũng y chang như vậy.

Sau hai năm đằng đẵng như vậy cuối cùng cô cũng được giới thiệu một công việc đúng chuyên môn là dạy kèm. Lương khá cao vì trừ đi các khoảng chi phí đi xe mỗi tháng cô dư tầm 4 đến 5 triệu. Mà mỗi tuần chỉ đi 4 ngày. Dù mỗi ngày phải đi gần 2 tiếng xe buýt.

Công việc khá ổn gần một năm thì cô lại được giới thiệu đi làm ở một công ty thời trang. Lương thử việc đã bằng lương cô đi làm hiện tại nhưng có điều trái chuyên môn và gặp khó khăn vì nhiều người ganh tỵ.

Cứ thế khi có khó khăn là bạn tôi sẵn sàng nản và bỏ cuộc ngay. Dù năm nay cô ấy đã gần 30 tuổi.

Điều tôi muốn nhắn nhủ với các bạn là trường học luôn dạy ta chuyên môn tốt nhưng không ai dạy ta kinh nghiệm sống, cách nhìn nhận, đối diện và giải quyết vấn đề. Dù bạn làm ở bất kì môi trường nào cũng sẽ phát sinh mâu thuẫn nhưng điều quan trọng là đối mặt và giải quyết nó, chứ không phải trốn tránh.

Hãy tích lũy kinh nghiệm cho mình khi còn đang trên ghế nhà trường. Đừng tự vẽ cho mình một con đường đầy hoa hồng vì bạn nên nhớ hoa hồng sẽ có gai. Vạn sự khởi đầu nan.

Năng lực của bạn sẽ được đánh giá qua quá trình làm việc của bạn chứ không phải cái bằng của bạn. “Bạn chỉ có thể trở thành trưởng phòng khi bạn làm thành thạo được hết công việc của mọi người trong phòng ấy”.

Chúc các bạn luôn thành công trong cuộc sống!

Tâm sự công việc của bạn Hải Linh