Có một người bố bắt xe hơn 600 cây số, nghỉ phép về nhà…rồi không nghỉ ngơi một chút nào chạy xe hơn 50 cây số nữa ra cùng con gái, chẳng là con gái bố đang sắp bước vào kì thi khó khăn nhất trong cuộc đời mà, bố phải ra với con gái bố, phải động viên cho con gái bố chứ….
Có một người bố chưa một lần dự sinh nhật cùng con, chưa một lần thổi cùng con gái một cây nến trong ngày sinh nhật, chỉ vì hơn mười tám năm con gái được sinh ra trên đời thì cũng bằng ấy thời gian người bố ấy lặn lội không sót một công trường nhà máy nào để cho con một cuộc sống tốt đẹp hơn, để con gái có thể bằng bạn bằng bè, để con gái không phải thua kém bạn đồng trang lứa..
Có một người bố, duy nhất một lần đánh con chỉ vì con ngủ gật trên bàn học, chỉ một lần, bố đánh con, lại làm con đau, đôi mắt con sưng mọng vì trận đòn của bố… B ố suốt ngày lao động vất vả, tay đao tay búa, bố đâu biết chỉ một cái bạt tai của bố lại khiến con gái yêu của bố đau đến như vậy, để rồi bố chạy khắp nơi nào mật gấu, nào thuốc xông, nào thuốc nhỏ mắt… Tất cả những gì bố có thể làm được là bố cố gắng để cho con gái bố, không để con gái bố đau…và chưa một lần nào nữa bố đánh con dù lỗi con phạm phải to gấp mấy lần cái lúc con ngủ gật trên bàn…
Có một người bố, trong lúc khó khăn nhất, trong lúc phải nghỉ làm vì không có việc, chỉ vì con gái bố đạt được giải trong kì thi học sinh giỏi, chỉ muốn mua cho con chút gì đó, bố đã mượn xe của ông nội…đi chạy xe ôm suốt cả buổi chiều chỉ để kiếm tiền mua cho con hai lát cá thu…ấy vậy mà sao con không biết, đủng đỉnh không thèm đặt đũa, trách bố sao không mua thịt gà cho con….lúc đó con đâu biết bố đã phải nuốt nước mắt vào lòng….
Có một người bố luôn để tấm hình hai con gái cưng vào nơi trang trọng nhất của ví tiền, của vali đi làm, bố còn dán cả vào trong số nhật kí giờ làm nữa, vì bố luôn nhớ tới con gái rượu và con gái bia của bố mà…
Có một người bố luôn hạnh phúc khi nhà mình có hai con vịt giời, luôn tươi cười tự hào về con gái bố, ừ công nhân đấy, nông dân đấy nhưng con gái bố vẫn có thể vào học trường chuyên của thị trấn, để rồi, khi con gái đạp xe đi học phía trước, bố lại đạp theo sau để an tâm là con gái bố không gặp chuyện gì trên đường trong những ngày mưa bão….
Có một người bố, chưa được tốt nghiệp cấp ba đâu, nhưng vẫn luôn kiểm tra bài tập của con gái, luôn nhắc nhở con gái phải học thật chăm chỉ để không phải sống khổ cực như bố mẹ… người bố đó đã khóc khi đọc được bài văn con gái viết khi cô giáo cho đề bài viết về người thân… một bài văn nhận một con 7, bình thường như bao bài văn khác, nhưng đối với bố đó là cả niềm vui lớn lao… vì con gái viết về bố, về tất cả những gì con gái biết về bố, nhưng con gái bố nào đâu biết đâu, bố con gái đã khóc vì nó…
Có một người bố bắt xe hơn 600 cây số, nghỉ phép về nhà…rồi không nghỉ ngơi một chút nào chạy xe hơn 50 cây số nữa ra cùng con gái, chẳng là con gái bố đang sắp bước vào kì thi khó khăn nhất trong cuộc đời mà, bố phải ra với con gái bố, phải động viên cho con gái bố chứ….
Có một người bố, ngày tiễn con gái đi xa hết kiểm tra vali lại gọi điện cho nhà xe…bố sợ con gái của bố chậm giờ..bố chỉ dặn con gái một điều “ra ngoài con chịu thiệt đi một tí nhưng đừng để ai nói gì mình con nhé!” và đó là câu nói mà con gái luôn mang theo bên mình…Và còn nhiều điều nữa về bố, mà con gái không thể kể hết ra, cũng như không thể nói thành lời…
Một người bố, có thể với tất cả mọi người nó cũng như bao người bố khác trên đời, nhưng đối với con gái…đó là cả một khoảng trời mà không bao giờ con gái quên …
Bố của con gái, một người đàn ông như bao người đàn ông khác, nhưng chẳng có một từ ngữ nào có thể nói lên được hết niềm tự hào của con gái dành cho người. Bố là niềm tin, là hạnh phúc, là nơi mà con gái tìm đến những lúc con vấp ngã trên đường đời, là bóng cây mát mẻ mỗi trưa hè con tìm về đợi gió, là chiếc ô che chắn cho con….
Bố! Con gái luôn biết, bố luôn mang trong lòng một nỗi mặc cảm về mình. Bố không là ông này ông nọ, bố không thể là sếp này sếp kia…Bố chẳng thể một tay cho chúng con đầy đủ như bao lứa bạn bè ở quê. Nhưng mà, từ lúc sinh ra, chúng con đã hiểu được tất cả những nỗi nhọc nhằn và cả tình yêu thương bố dành trọn cho chúng con…
Ai bảo sinh con gải ra chẳng được nhờ bố nhỉ? Ai bảo nhất thiết là phải có con trai nối dõi đâu phải không bố. Tất cả những gì bố dành cho mẹ, cho con, và cả em con nữa…đó là những thứ thiêng liêng cao cả nhất mà duy chỉ có một người bố mới dành cho chúng con thôi!!
Con gái rất yêu bố, con gái nhớ bố, con gái thương bố rất nhiều!!! Đêm lạnh, con nằm trong chăn ấm nệm êm, nhưng con biết ngoài kia, bố vẫn đang phải vật lộn với mưu sinh cuộc sống, vẫn hằng ngày hằng giờ làm việc, chỗ bố nằm là những tấm ván ghép tạm, chăn bố đắp là chiếc áo sờn hết cả đường chỉ…Con gái hứa, sẽ không phụ lòng của bố, sẽ học hành thật giỏi giang và thành công trong cuộc sống!
Bố thân yêu!
– Nhỏ to tâm sự chuyện tình cảm tình yêu hôn nhân gia đình và cuộc sống