Chuyến tình nguyện ngày 29 tết

TTO – Cùng với nhiều hoạt động trong cả nước rộn ràng chào đón năm mới. Có một nhóm tình nguyện họ chưa hề quen biết, chỉ hoạt động trên diễn đàn, mạng xã hội để rồi không ngại vượt khó tìm đến những nơi xa xôi để cùng nhau san sẻ hương vị tết đến các cụ già neo đơn, với những món quà tự đóng góp từ chai nước mắm, gạo, mì, bánh mứt… để mong một cái tết ấm đến người nghèo.

Chuyến tình nguyện ngày 29 tết

Tiết trời rét đậm, cụ Cao Thị Tiên đón đoàn bên bếp lửa hồng – Ảnh: Vĩnh An

Trong cái tiết trời mưa dầm dề khắc nghiệt cuối tháng chạp miền trung, cùng những đoạn đường lầy lội rách nát, lạnh buốt xương, buốt thịt được thể hiện rất rõ trên những gương mặt trẻ, nhưng họ không ngại khó, ngại khổ từng nhóm vượt qua những đoạn đường hẻo lánh để tìm đến những nụ cười hạnh phúc trên những khuôn mặt khắc khổ của những cụ già neo đơn.

Khi gặp chúng tôi những nụ cười rất thân thiện ấy, khiến anh em cảm thấy thật ấm lòng khi về quê hương trong những ngày giáp tết, bạn Huỳnh Đào Hoàng Nam du học sinh tại Nhật Bản tâm sự.

Khi trời rét đậm, các cụ không thể rời khỏi giường khi tiếp đoàn – Ảnh: Vĩnh An

Nghèo, neo đơn, trong cơn bạo bệnh, nỗi đau đớn luôn cắn xé thịt da và tinh thần, nhưng các cụ vẫn khát khao sự sống hạnh phúc vợ chồng và mong ngày lành bệnh. Như để minh chứng thế nào là tình yêu vĩnh cửu đoàn từ thiện đến khối phố Phú Sơn, Phường An Phú, Thành phố Tam Kỳ, Tỉnh Quảng Nam và dễ dàng bắt gặp nhiều mảnh đời không mấy may mắn, không con cái, nhưng những con người gần đất xa trời ấy vẫn cố và cố giữ chặt tình yêu, hạnh phúc của mình.

Trời mưa, đường trơn trượt vẫn không khiến các bạn trẻ mệt mỏi – Ảnh: Vĩnh An

Có những cụ bà phải chăm chút đút từng muỗng cơm cho chồng nằm liệt suốt 5 năm, sống hạnh phúc với niềm hi vọng “mong ước của tôi là ổng sống khỏe mạnh, đừng bỏ tôi một mình mà đi trước”, cụ bà Nguyễn Thị Hồng, 85 tuổi cho biết.

Cụ bà Cao Thị Tiên, 90 tuổi nhận quà với niềm vui sướng kể rằng, cả đời cụ không rời cái cuốc, chỉ nhờ vào cái sức lao động của mình, từ khi bị tai biến đến nay không làm được gì cả, chỉ biết chờ đến cái ngày chết mà chưa biết bao giờ, đời khổ quá…

Cụ bà Nguyễn Thị Hồng đút cơm cho chồng bị bại liệt – Ảnh: Vĩnh An

Mỗi buổi cơm ăn chỉ có mắm muối và những món rau trong vườn, có chi ăn nấy, chỉ biết thế thôi huống hồ gì bánh mứt, thế mà khi nhận được quà tết cụ khoe là sẽ để dành ăn dần dần…

Kết thúc chuyến đi, bạn Phan Trâm – sinh viên Kỹ thuật Mật mã Hà Nội, then chốt những món quà chỉ là một chút hương vị ngày tết nhưng chứa đựng được tất cả cái tâm cái tình của chúng ta. Vì vậy, chúng ta phải giữ lấy hãy mang đến những gì tốt đẹp nhất cho đời.

VĨNH AN

Source: Báo Tuổi Trẻ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.