Tag Archives: tinh xua

Gặp lại người xưa

Hôm nay chúng ta lại gặp nhau, em cứ ngỡ cả đời chẳng còn cơ hội găp anh. Chúng ta đều đã thay đổi nhiều anh nhỉ, em suýt không nhìn ra anh cơ mà. Chẳng hiểu số phận muốn trêu ngươi kiểu gì mà bẵng đi gần mười năm không găp, anh lại xuất hiện trước mặt em tình cờ như vậy.

Người xưa
Người xưa – Ảnh minh họa

 

Nhưng giờ chúng ta chỉ có thể lướt qua nhau như hai người xa lạ, anh và em đều đã có gia đình. Em mừng vì vợ anh rất hiền, con anh rất xinh. Chắc anh hạnh phúc anh nhỉ?

Em còn nhớ ngày đó ta yêu nhau, chân thành biết mấy, trong sáng biết mấy, không hề có chút toan tính nào. Chia tay vì những sự trẻ con, vì cả hai chưa đủ chín chắn hay vì cả hai có duyên không nợ. Em chỉ biết cả đời này có lẽ không ai yêu em hơn anh. Em biết ơn anh vì điều đó. Có những tháng ngày đó để em biết rằng cuộc đời em sống có chút gì là kỉ niệm.

Ngày đó em hay dỗi hay hờn, em trẻ con, em ngốc nghếch, em đánh mất anh. Ngày đó anh yêu em, vì em làm tất cả, hình xăm trên ngón tay có tên em và anh, e tự hỏi anh còn giữ không? Chiếc nhẫn em vòi anh mua để đeo cặp giờ chắc anh quẳng đi mất rồi phải không anh?

Em vẫn còn nghe những bài nhạc ngày xưa anh thích, nhưng giờ có lẽ anh cũng đã quên. Anh còn nhớ lời hẹn mỗi năm đều chúc sinh nhật em không? Hay giờ anh cũng quên mất rồi. À, mà anh cũng nên quên anh nhỉ, có đáng gì để nhớ đâu anh. Cuộc sống vội vã cuốn anh và em xa nhau, xa mãi chẳng gặp lại một lần sau cái ngoảnh mặt ngày hôm đó.

Mọi thứ cứ như những thước phim trả ngược quay về như mới ngày hôm qua. Em thấy cô ấy yêu anh nhiều. Em lại thấy hình ảnh mình ngày xưa, có điều giờ vị trí đó không còn là của anh. Chắc cô ấy chăm sóc anh tốt hơn em, em thấy vẻ mặt anh hạnh phúc lắm. Nhìn anh hạnh phúc như vậy em thấy ấm lòng hơn, anh hãy luôn biết trân trọng gia đình và cô ấy nhé.

Vài dòng viết vội dù biết anh cũng chẳng đọc được, em cũng sống hạnh phúc và trân trọng bản thân lắm. Lúc về có người bảo anh nhìn em mãi, nhưng em đã chẳng ngoáy đầu lại. Em đã là quá khứ đã qua, có ngoáy đầu nhìn thêm một cái, chào thêm một câu cũng chỉ khiến gia đình anh thêm xào xáo. Chi bằng em cứ vô tình đi lướt qua anh, chúng mình cùng giữ những kỉ niệm đẹp anh nhé!

Trốn vào một góc ôn lại những kỉ niệm xưa, em chợt khóc chợt cười. Khóc vì sao ngày đó ta đánh mất nhau quá dễ dàng. Cười để an ủi bản thân rằng có lẽ sự lựa chọn đó là đúng khi thấy nụ cười trên môi anh. Nếu được quay lại, anh có còn muốn yêu em không? Anh có dễ dàng buông tay em như vậy không? Anh có vì em mà thay đổi không? Anh có thể nắm tay em chặt hơn không? Anh có thể vì em mà cố gắng hơn chút không? Thôi thì đã không thể quay lại, chúng mình cứ bước tiếp đi anh ạ. Chẳng biết bao giờ hai đường thẳng mới có thể cắt nhau lần nữa. Giá chúng mình là hai đường song song, để em còn có thể thấy anh thường xuyên hơn.

Thủy Tiên