Tôi lấy vợ được 3 năm rồi nhưng kể từ ngày bước chân về nhà chồng, vợ tôi không bỏ tiền mua được gói tăm mà phó mặc tất cả cho chồng, từ kinh tế, gửi trẻ, chợ búa, cơm nước, giặt quần áo đến đón đưa con ở nhà trẻ.
Nói chung là tôi phải làm hầu hết mọi công việc, chỉ có nấu bột và cho con ăn bột là không phải làm. Xét về công việc vợ tôi ổn định hơn tôi rất nhiều. Vợ tôi là người nhà nước, là giáo viên cấp 3 tại một trường ở Hà Nội và biên chế được 9 năm rồi. Nhưng cô ấy luôn kêu lương thấp chỉ đủ ăn sáng và đổ xăng thôi, không có tiền để đóng góp xây dựng gia đình.
Tôi thương con và cố gắng đi làm, làm thêm để đủ tiền nuôi 2 con và bố, cộng thêm sự ăn bám của vợ vào những bữa cơm chiều. Tôi đã nhiều lần than vãn với vợ về tài chính và công việc gia đình, nhưng được trả lời vẫn một điệp khúc là lương thấp và bận làm giáo án chưa chia sẻ được công việc nhà.
Nói chung vợ tôi lười, ích kỷ, vô trách nhiệm với gia đình. Hiện giờ tôi rất buồn và chán vợ và đã làm đơn ly hôn nhưng chưa nộp, mong anh chị đóng góp ý kiến để tôi đi đến quyết định sáng suốt nhất.
Vũ